Chiếc xe đạp một ngày mười ngàn
Mướn ở khách sạn một cô gái
Nói đi mô về cứ bỏ trước
Cửa á! nhớ trời mưa trời mưa
Chiếc xe đạp thiếu lập ơi có
Còn đi xe đạp qua cầu đập
Đá nhớ ra rồi đừng cười nhé
Chiếc xe bỏ lại trên mui xe
Đò Phương à Phương Belgium
Giờ mi ra răng mụ nhớ lại
Thật dễ sợ bốn giờ sáng hả
Cọc cạch cọc cạch thiếu lập nhớ
Không Phương đã vô nha trang (Phương
Này Phương khác) ngồi giặt áo bên
Bờ sông ờ nhớ chứ bạn thân
Mà (gone crazy by little to love)
Thôi Lập ơi có nhiều thuốc trị
Ho ho khan ho đàm ho lâu
Ngày ăn ngủ không được gầy yếu
Mệt mỏi ho về đêm ho suyễn
Ho dây dưa không dứt nhớ nhé
Uống phế tạng bửu la vạn linh
(có bán ở các tiệm thuốc bắc)
Nhớ mang khẩu trang nha thiếu lập.
Năm cũ không bước qua
năm mới vì năm mới
vốn thông thương với năm
cũ trong lúc lũ tết
và lũ tuyết ập xuống
mái nhà ôm lấy nhau
không chịu tan ra chẳng
khác nào năm cũ nằm
ôm lấy năm mới nhì
nhằng không thể bước qua
nhau mãi cho đến lúc
giật mình thức giấc bởi
tiếng động của cái lạnh
làm se da thay cho
tiếng pháo nhắc tới tết.
Bạn đọc có thể đọc trực tiếp hoặc in ra giấy để đọc, đặt mua sách, báo đóng góp, thơ, tiểu luận xin Bấm vào đây để gửi thư Gửi về Diễn đàn hoặc Email về baogiay2025@gmail.com Ban Biên Tập. Chân thành cảm ơn!
Bạn đọc có thể đọc trực tiếp hoặc in ra giấy để đọc, đặt mua sách, báo
đóng góp, thơ, tiểu luận xin Gửi về Diễn đàn hoặc Email về Ban Biên Tập
Chân thành cảm ơn!
1/ “Tập Sách Cái Cười & Sự Lãng Quên” Dịch của Milan Kundera, do dịch giả Trịnh Y Thư dịch, 330 trang.
Trong mục ‘Dẫn Nhập’, dịch giả Trịnh Y Thư viết: “… Giữa tôi và Milan Kundera, tính cho đến ngày nay, hẳn nhiên có một gắn bó trên 30 năm, một quan hệ phi vật thể vì tôi biết ông chứ ông không biết tôi là ai. Nhưng tôi thấy trên trang viết của ông điều rất gần gũi và tâm đắc. Gần gũi vì cũng như ông, tôi không được sinh sống trên quê hương mình. Tâm đắc vì hầu như tất cả những gì ông viết, tôi đều thấy lôi cuốn, cầm sách lên khó lòng buông xuống, bỏ đi làm chuyện khác. Ông suy nghĩ thay cho tôi. Ông là nhà văn với khối óc phân tích và tổng hợp uyên áo, câu chuyện kể thường dẫn đến vô vàn những tư duy độc đáo, và đó chính là điểm mạnh của ông.
Vào quãng năm 1988, 89 gì đó, tôi đọc Kundera lần đầu sau khi đọc xong những bài phê bình, giới thiệu của các nhà văn Mỹ như Philip Roth, John Updike đăng trên The New York Times Book Review. Đó là thời điểm đế quốc Xô Viết đang trên đà sụp đổ, tan rã toàn diện và Chủ nghĩa Cộng sản bắt đầu đi vào giai đoạn cáo chung ở Đông Âu. Trí thức phương Tây bỗng chú ý đến văn học của vùng đất đang tận lực đấu tranh để thoát ra khỏi tai ách Cộng sản phủ trùm trên quê hương, dân tộc họ suốt già nửa thế kỷ qua, và Kundera xuất hiện như một kiện tướng hàng đầu. Cũng như nhiều người khác, tôi chụp lấy cuốn Đời Nhẹ Khôn Kham đọc ngấu nghiến, và với sự khuyến khích của nhà văn Nguyễn Mộng Giác, bắt đầu dịch tác phẩm này sang tiếng Việt, rồi gửi đăng rải rác trên các tạp chí văn học thời đó như Văn, Văn Học, Hợp Lưu … Nhưng phải đợi đến năm 2002, tôi mới cho xuất bản cuốn sách dịch lần đầu, và mãi đến năm 2018 một ấn bản mới (dịch lại gần như toàn bộ tác phẩm theo bản tiếng Anh mới do chính tác giả hiệu đính) ra mắt độc giả Việt Nam do công ty sách Nhã Nam thực hiện xuất bản và phát hành. Cùng năm, cuốn sách được hội đồng trao giải sách hay thuộc hai tổ chức IRED và OpenEdu trao tặng Giải Sách Hay, hạng mục Sách và Văn học, thể lọai Sách dịch.
Dĩ nhiên, tôi không ngừng ở Đời nhẹ khôn kham mà vẫn ấp ủ ý định dịch tiếp một cuốn tiểu thuyết nữa của Kundera, và thật dễ hiểu, đó là cuốn Tập sách cái cười và sự lãng quên.”
2/ “Poetry & Rock – Thơ và Đá” thơ Nguyễn Đức Sơn, 200 trang.
Nguyễn Đức Sơn, nhà thơ ngông đồi Phương Bối | Sáng Tạo
Bạn đọc có thể đọc trực tiếp hoặc in ra giấy để đọc, đặt mua sách, báo
đóng góp, thơ, tiểu luận xin Gửi về Diễn đàn hoặc Email về Ban Biên Tập
Chân thành cảm ơn!
Báo Giấy • Tháng 4 năm 2014 • Năm thứ 1 • Số ra mắt Email: baogiaytanhinhthuc@gmail.com | www.thotanhinhthucviet.vn
Thư tòa soạn
Vương Ngọc Minh BIỂN CẠN CỢT
Khế Iêm TRỜI ĐÃ KHUYA
Tín Trường TIẾNG BÊN KIA
Nguyễn Thói Đời ĐÁM GIỖ
Thiền Đăng BÀI THƠ, TÔI & NHÂN VẬT THỨ BA
Nguyễn Hoài Phương PHIÊN CHỢ
Xuân Thủy CHO ANH
Hoàng Huy Hùng CHUYỆN CỦA CHÀNG VÀ NÀNG
Hạc Thành Hoa GIẤC MƠ CỦA ĐÁ
Lê Hưng Tiến LU LU
Hồ Đăng Thanh Ngọc TRONG MƯA XUÂN
Sách Nhận Được
Đại Nguyện Của Đá, tập thơ Tân hình thức của Đoàn Minh Hải do nhà xuất bản Thanh niên, 2013, 175 trang. Nói với “Đá” hoặc nghe “Đá “ nói, đều là thái độ rất khiêm cung và chân thành của Đoàn Minh Hải. Đọc những trang bản thảo “Đại Nguyện Của Đá” tôi chợt ngộ ra, Đoàn Minh Hải không hề nhân cách hóa cho “Đá”. Anh chỉ phát hiện nhân cách vốn có của “Đá”. Một nhân cách tự nhiên tự tại, một nhân cách bất dịch bất biến, một nhân cách tồn tại vĩnh hằng. Dù sinh vật có hóa thạch hay không! (Trần Yên Thảo)
Ký Ức Của Bóng, Thơ Nguyễn Thị Khánh Minh, 175 trang, Phố Văn xuất bản 2013. “Những con chữ được sinh thành từ tình yêu Thi Ca / Nguyễn thị Khánh Minh, khoác nơi tay những hình tượng mới mẻ. Hắt trên dặm trường nhân thế, những chiếc bóng lấp lánh thương yêu và, những nhịp chuyển, di đầy tách, thoát hôm qua. Dù cho đôi lúc, nghỉ chân nơi dọc đường gập ghềnh trí tuệ cam go, đôi bạn tình Thi ca / Nguyễn Thị Khánh Minh chợt thấy: “Thương niềm đau từng mặc chữ long lanh …” (Du Tử Lê)
Tiểu luận TRÒ CHƠI TÂN HÌNH THỨC: MỘT DIỄN GIẢI Luân Nguyễn
1. Tân hình thức Việt – Trường phái thơ đầu thế kỷ XXI 2. Tân hình thức- trò chơi tư tưởng
2.1. “Bóng ma” của thơ cũ; sự hóa giải của Tân hình thức 2.2. Tân hình thức, cuộc chơi của người đọc