Nhà thơ MAI NAM THẮNG chọn và giới thiệu
Trong tim tôi
“Đảng đã mở rộng tầm mắt và trái tim tôi”
Đôi mắt sáng biết nhìn về phía trước
Đôi mắt sáng biết nhìn vào sự thật
Tin và yêu mãi mãi là một con đường.
Giữa bộn bề tăm tối của cuộc sống đời thường
Giữa khói lửa trời có những đêm dày kháng chiến
Giữa sự giàu có và vinh quang, giữa những lời mời hèn hạ
Đôi mắt chỉ nhìn về phía bình minh…
Số phận bình thường, quá khứ kỳ lạ
Tỏa sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời cách mạng
Tầm nhìn của nhân loại đã có từ khi có Đảng
Tuổi Bác HồViệt Nam chuyển hóa lương tâm!
Suốt đời tôi mang một lời thề
Hãy hiến giọt máu cuối cùng của bạn Buổi tiệc
Bàn tay tôi lấm bùn ruộng
Bàn tay đẫm máu của đồng đội chúng ta vẫn còn đây!
Hàng ngày tôi thường cày xới đất cho vui
Chúng ta không thể tránh những nơi người ta khốn khổ
Nơi nào có Đảng là nơi đầy dũng khí
Nơi bình minh dẫn đường cho mọi người…
Đảng mỗi ngày là trong trái tim tôi!
————–
Ba Đình mây trắng
Mây vẫn bay như thế tháng năm này
Mây Nghĩa Linh từng in bóng Bác Hồ
“Các Vua Hùng đã có công dựng nước”…
Trong lòng đoàn vẫn nhớ Bác Hồ sâu sắc.
Mây vẫn bay như thế dưới bầu trời
Khi Công Uẩn dời đô, Nhân Tông ngồi thiền dưới bóng tre
Thời Nguyễn Trãi, Bình Ngô, Quang Trung đánh tan giặc
Khi Bác Hồ đọc Tuyên ngôn công khai…
Mây vẫn bay như thế trên sông Hồng
Dòng sông đỏ rực vì phù sa từ đất
Như sóng biển, lòng anh vẫn thức
Giữa hàng triệu trái tim đập dưới lũy tre làng.
Ở nhóm người dân nông thôn ba miền Bắc, Trung, Nam
Có Bác Hồ lòng tôi thật bình yên
Sự đơn giản thiêng liêng, sự bình thường lịch sử…
Mây vẫn bay như thế, tháng Năm này!
Quốc gia
(cho trẻ em)
… Tổ quốc là khi mẹ sinh con
Anh có chiếc mũi dọc theo rìa cây dừa và làn da vàng như nắng
Đêm lao động có người thân hàng xóm
Ngọn lửa sưởi ấm suốt cuộc đời chúng ta
Em to như cây măng trong truyện cổ tích
Tâm hồn tuổi trẻ Việt Nam mang tinh thần Thánh Gióng
Tấm lòng hiền hậu của cô Tâm
Đồng bào ôm biển, ôm núi
Là thỏi son Việt ngọt ngào
Ôi tiếng Việt có bao thăng trầm đau thương
Cánh cò tung bay theo tiếng hát
Chạm vào trang Kiều, tiếng Việt trở nên lung linh
Tổ quốc là phố biên giới mong manh
Miền Tây và miền Bắc chuyển mùa với gió mạnh
Hàng thế kỷ chờ đợi hóa đá
Đất nước vĩnh cửu có võng trước biển
Đó là dòng máu của tổ tiên chúng ta chảy mãi mãi
Thấm vào đất, vào trẻ em, vào màu cờ rực rỡ
Tất cả những gì được yêu quý nhất
Nếu không thể diễn tả thành lời, hãy gọi Tổ quốc!
—————
Tháng tư của người lính già
Có một người lính già
Trái tim không yên
Khi tháng Tư đến
Anh ấy đi tìm bạn bè
Anh đi cùng Sơn Khê
Nghe lại
Âm thanh của trận chiến
Có một người lính già
Suốt đời
Đã quen với việc xếp hàng
Tóc mây, đi du lịch một mình
Mang lại sự khuấy động lớn
Nghe tất cả các vùng
Âm thanh của sóng
Có một người lính già
Hôm qua
Chân tôi rung chuyển núi sông
Đôi mắt nhìn ngắm những vì sao rộng lớn
sự chân thành
Cỏ và hoa của cuộc sống
Có một người lính già
Ba mươi năm trăng treo trên đầu súng
April về núi làm ngày của chàng trai!
———–
Âm thanh mùa xuân
Tại sao không, dòng sông đầy
Hai bờ sâu, gió nồng nàn
Tâm hồn của cây hiện rõ trong từng chiếc lá
Tay cầm làm ấm cả con lợn…
Bạn từ đâu đến giữa bốn phương trời?
Ngọc linh hồn lấp lánh, sáng ngời và tinh khiết
Số phận sau, nghiệp trước, chưa biết
Bước trần, bước mộng, cũng là một đôi!
Tại sao không, giống như những người khác
Mùa xuân đang ríu rít với hàng ngàn cành tươi
Đừng lo hoa héo không nở
Một bó hoa tình yêu giữa cuộc đời!
———–
Viết cho tôi
Bài thơ anh viết gửi vào mây
Mây theo gió về miền xa ấy
Nếu anh có thể đến bên em, thơ sẽ lên tiếng
Ở đây trái tim tôi đang bảo vệ thiên đường!
Anh yêu em ngày ấy tuổi đôi mươi
Hoặc mười sáu, bây giờ tôi không nhớ
Tôi chỉ biết khi nào hoa nở trong tim tôi
Ngoài kia hương thơm ngào ngạt khắp nơi…
Bạn có nhớ ngày ấy những con đường
Trăng dường như tỏa sáng cho đôi ta
Thiên đường dường như rộng mở cho đôi ta
Âm thanh của cuộc sống, sự kỳ diệu, âm thanh của tình yêu!
Viết cho em khi nắng chiều đã tắt
Khi cỏ phủ kín đường, khi trăng đã lặn
Anh nói nhớ anh, nói yêu anh và chẳng còn ai để đón nhận
Bài thơ này tôi viết đã gửi vào mây…
Dù sao…
Dù thế nào đi chăng nữa tôi vẫn là tôi
Viên ngọc sáng mãi trong đời tôi
Ngày xuân ấy, ánh mắt tha thiết ấy
Chúng ta nhận ra nhau, chúng ta neo đậu dưới ánh trăng
Dù thế nào đi chăng nữa tôi vẫn là tôi
Cơm nấu giữa trưa thường thiếu lửa
Ngoài cửa có cơn gió thổi qua
Dù thế nào đi chăng nữa tôi vẫn là tôi!
Sóng đời không thể cuốn trôi lòng nhân ái
Trên trán thời gian tích thành từng đợt
Tóc nhúng muối, ý nghĩa cuộc sống ngày càng lắng đọng
Dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn là tôi…
Tha thứ cho bạn. Và tha thiết với bạn
Chúng ta thấy mùa xuân luôn xuất hiện
Ta thấy tình yêu là mãi mãi
Dù thế nào đi chăng nữa, bạn vẫn luôn là bạn!
————–
Minh họa: MẠNH TIÊN