José González shares poems in celebration of Hispanic Heritage Month

José González đã trình bày thơ của mình tại một số địa điểm đặc biệt như Smithsonian ở Washington D.C., Quỹ Thơ Chicago, Công viên Bryant ở thành phố New York, Đại học Notre Dame, Đại học Harvard và nhiều địa điểm khác. Ông cũng là một đóng góp cho NPR, và đã được vinh danh tại Univision.

By Cait Kemp
News Editor
@caitlinkemp09 

José González has presented his poetry at several impressive venues such as the Smithsonian in Washington D.C., the Poetry Foundation Chicago, Bryant Park in New York City, Notre Dame University, Harvard University and many others. He is also a contributor to NPR, and has been featured on Univision

Friday afternoon, Springfield College welcomed González for a poetry reading in celebration of National Hispanic Heritage Month, which began Sept. 15 and goes until Oct. 15. 

National Hispanic Heritage Month began as a week-long celebration in 1968 under President Lyndon B. Johnson, and continued as a month-long tradition later on in the 80s with President Ronald Reagan. 

It begins in the middle of the month due to the significance of the date, Sept. 15. That date is the anniversary of several Latin American countries’ independence, including Costa Rica, El Salvador, Guatemala, Honduras and Nicaragua. Mexico follows up with its independence day Sept. 16, and Chile Sept. 18. 

Each year, this month is celebrated by parades, art exhibits, festivals, community gatherings and more celebrations to honor the Hispanic heritage and the contributions made to society by hispanic figures throughout history. 

González spoke to Springfield College students, faculty and community members about the importance of recognizing and embracing diversity, and he shared his poems that metaphorically compare his life after moving to the U.S. and the life he could have been living if he had stayed in El Salvador. 

It discusses the struggles he had to overcome being hispanic in a school system where kids were just simply mean, but the blessing he had to be there as opposed to living in the violence that was occurring in his homeland at the time. 

His poems put into perspective the unnecessary struggles people like him have to deal with just because of the color of their skin and the accents they may have from being born somewhere different. He worked hard to gain knowledge and get the best education he could. 

“They had uncles named Sam, well I had one named Eduardo…he learned that the trick to running was to sprint… he hurdled over the U.S/Mexican border on the second try, and kept his feet going…” read lines from one of González’ poems. 

This poem was about an assignment in school that he had about illegal immigration and its affect on the nation. He observed the dominantly white classroom he sat in, and thought about how easy it was for them to answer this question. For him, it was a different story. He had a close connection to this issue, and saw it quite differently than the others. 

González also emphasized the importance of recognizing the flaws and struggles people hold as human beings, as it has helped to get people to where they are today. After leaving El Salvador, González and his family lived in Connecticut housing projects. Yet, as a child he did not see the negative aspects of this community, and was just grateful to be somewhere safer than he had come from. 

“I believe that it’s important for us to take pride in that, yeah, we lived there and we’re thriving. So, here I am, living in these projects, and I’m just amazed I get my own room,” he said. 

His most impressive poem was one that he saved for last. It was titled “The Autobiography of a New England Latino”, and it discussed the struggle of being latinx in a white man’s world of education. 

He explained how in school, people looked down on him because he was hispanic. He then worked hard to get his education, and suddenly when working in inner-city schools, he wasn’t “latino enough” for them, because he was now educated and in their eyes trying to be someone he wasn’t, even though he was just doing what made him happy and what he was good at.

The way he presented this poem was very engaging and entertaining, as he read it quite fast, and used the word “brown” to describe it, saying how he was “too brown”, or “not brown enough,” and everything in between. 

Before beginning to read this poem, he said, “It is about me, but I also want these lessons to be about, like where you’re headed, who you’re going to be working with. If you have an immigrant coworker, or student next to you whose parents were immigrants, or coworkers or supervisors, that you internalize this a little bit.” 

González put emphasis on this idea that no matter where one may go in life, they will most likely encounter people of color, immigrants, or other types of minorities whether it’s as a coworker or supervisor as he said, a student, a colleague, or some other figure in life. Because of this, he said it is important to appreciate, learn, and understand the culture and heritage of latinx and hispanic people, and be able to work with them in order to make the country a more inclusive place. 

“An important word to hear, I think, is perseverance… I always associate the word ‘immigrant’ with perseverance, do you? I would argue that you should,” said González.


Source link

Gửi phản hồi

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Latest Articles

CHÙM THƠ ĐA NHỊP ĐIỆU: Nguyễn Văn Vũ

  CHÙM THƠ ĐA NHỊP ĐIỆU _______________________  Nguyễn Văn Vũ   Tính liền lạc...

Ý kiến: Khi Sahir ‘Surkha’ Ludhianvi gặp ‘Daastaango’ của Đan Mạch

Nishtha Gautam| Opinion | Updated: February 11, 2024 10:37...

NƯỚC NGA KỶ NIỆM 50 NĂM NGÀY SINH MỘT NHÀ THƠ CHẾT TRẺ

Phạm Xuân Nguyên giới thiệu Hôm nay nước Nga chính...

TUẦN THƠ 21: ĐỪNG BUỒN

Chúng ta đã có tiêu chuẩn đánh giá một bài thơ: cái mới trong ý tưởng và cái hay trong nhịp điệu; cùng cách làm thơ Tân hình thức Việt, và bây giờ là thời điểm của vận động sáng tác. Thơ Tân hình thức Việt tái định nghĩa, thơ là một hành trình hồi phục người đọc, so với điện ảnh và ca nhạc, đó là tham vọng chẳng có gì phải thất vọng, vì đó là thơ. Nhưng để hồi phục người đọc, phải hồi phục nhịp điệu thơ, và để có nhiều người đọc, phải có nhiều người sáng tác. Chúng tôi mong muốn có những sáng tác mới, áp dụng theo cách làm thơ Tân hình thức Việt, và ngoài việc sáng tác, xin các thân hữu bỏ ít nhiệt tâm vận động thêm người tham gia. Sáng tác xin gửi về email: baogiaytanhinhthuc@yahoo.com ~ tanhinhthuc@gmail.com ~ info@thotanhinhthucviet.vn

Kiều Maily: Thơ Thời sự

MƯỜI BÀI THƠ TÂN HÌNH THỨC THỜI SỰ _____________________________________ Kiều Maily I LỜI...

Thư gửi người thi sĩ trẻ tuổi

Ông hãy thử tự nhận với ông rằng nếu người ta cấm ông viết thì ông có phải chết mất đi không? Nhất là: ông hãy tự hỏi vào giây phút thầm lặng nhất trong đêm tối: “tôi có thực sự phải cần viết không?”. Hãy đào xới trong tâm hồn của ông để tìm cho ra một câu trả lời thâm thuý nhất. Nếu câu trả lời kia xác nhận sự đòi hỏi trong tâm tư ông, nếu ông có thê đối mặt với câu hỏi nghiêm trọng này bằng một câu trả lời dứt khoát giản dị “tôi phải viết”, nếu có thể trả lời như thế thì ông hãy xây dựng đời ông theo mối nhu cầu tâm tư ấy.

Related Articles

MỘT BÀI THƠ TÂN HÌNH THỨC VIỆT ĐƯỢC CHO LÀ HAY?

Tôi nghĩ, cho đến thời điểm này, phong trào thơ Tân hình thức Việt đã xong giai đoạn lập thuyết, và đã bước hẳn sang giai đoạn thành tựu. Tại sao lại nói như vậy? Xin thưa, bằng nỗ lực của Khế Iêm và những người đồng chí hướng, bạn đọc đã được chứng kiến hàng loạt các tiểu luận và thực hành thơ đã được in ấn hoặc trên các trang mạng suốt từ những năm 90 của thế kỷ trước đến nay, tức là đã hơn 20 năm có lẻ

Nghe Giang Trang hát cách tân nhạc Trịnh

  Giọng hát Giang Trang không hay, không dở, nhưng rất vừa vặn với tinh thần nhạc Trịnh Công Sơn. Đó là sự tối giản,...

TUẦN THƠ 16: CON BÀI

Chúng ta đã có tiêu chuẩn đánh giá một bài thơ: cái mới trong ý tưởng và cái hay trong nhịp điệu; cùng cách làm thơ Tân hình thức Việt, và bây giờ là thời điểm của vận động sáng tác. Thơ Tân hình thức Việt tái định nghĩa, thơ là một hành trình hồi phục người đọc, so với điện ảnh và ca nhạc, đó là tham vọng chẳng có gì phải thất vọng, vì đó là thơ. Nhưng để hồi phục người đọc, phải hồi phục nhịp điệu thơ, và để có nhiều người đọc, phải có nhiều người sáng tác. Chúng tôi mong muốn có những sáng tác mới, áp dụng theo cách làm thơ Tân hình thức Việt, và ngoài việc sáng tác, xin các thân hữu bỏ ít nhiệt tâm vận động thêm người tham gia. Sáng tác xin gửi về email: baogiaytanhinhthuc@yahoo.com ~ tanhinhthuc@gmail.com ~ info@thotanhinhthucviet.vn

Khám phá thêm từ THO VIET

Đăng ký ngay để tiếp tục đọc và truy cập kho lưu trữ đầy đủ.

Tiếp tục đọc