XÂU CHUỖI THƠ: CHUYỆN KỂ TRƯỚC CỔNG TRƯỜNG

    Nguyễn Văn Vũ


    CHUYỆN MỞ ĐẦU

    cô muốn nở nụ cười
    và nói lời yêu mến
    với lũ trẻ đang xúm
    xít như những chiếc nấm
    sắp dài những dãy chồng
    chất sắp dài từng lớp
    chờ đợi nhưng thật lòng
    cái vẻ mặt dàu dàu
    xơ mướp đang dính vào
    góc bàn cuối lớp làm
    cô hụt hẫng thật lòng
    cô ước gì nó không
    có mặt trong buổi học
    đầu năm này ước gì
    nó không có thật trong
    tập giấy quăn queo trên
    tay này ôi thôi đọc
    nó cuối cùng may ra
    còn dễ thở từng tờ
    từng tờ rồi cũng đến
    tờ cuối cùng nó đây
    nó đây qua từng năm
    đứa trẻ hiền ngoan có
    nụ cười tỏa nắng bạn
    mến thầy yêu lớn lên
    theo những tháng ngày sa
    sút tháng ngày mẹ mất
    cha biệt tăm phương xa
    nỗi ám ảnh kéo dài
    tuổi thơ sa sút nó
    đây năm học mới dàu
    dàu xơ mướp dính vào
    góc bàn cuối lớp cô
    lặng lẽ vài giây và
    thêm vài giây tự trách
    sao không đọc tập giấy
    quăn queo này sớm hơn
    một chút chỉ một chút
    thôi để cô có thể kịp
    nhận ra cái chồi non
    tội nghiệp đang oằn mình
    dưới lớp cỏ vàng úa
    không đủ sức ngoi lên
    tìm lại chút hơi ấm
    đã lụi tàn và lúc
    này đây cô biết chắc
    cô có thể nói thật
    lòng những lời yêu mến


    MÓN QUÀ

    những đứa trẻ phập phồng như
    đàn chim dấu trong cánh những
    món quà chất chồng niềm vui
    xoáy xoay chiếc nơ buộc vào
    niềm vui buộc vào những xoáy
    xoay xanh vàng đỏ tím lặng
    lẽ món quà trong lặng lẽ
    chẳng dám đưa ra nó rụt
    rè chẳng dám đưa ra chiếc
    vòng cẩm thạch sứt sẹo và
    chai nước hoa lửng lưng một
    nửa cô kêu lên món quà
    đẹp quá chiếc vòng đẹp quá
    rồi dừng lại vài giây và
    xức một chút nước hoa lên
    cổ tay vài giây cô hỏi thầm có ai
    không có ai nhìn thấu nỗi
    xót xa trong lòng cô không
    không không có ai ngoài nó
    ngoài nó nấn ná bên cô
    lóng ngóng hụt hơi cô ơi
    cô ơi cô có mùi hương
    giống mẹ em rồi bỏ chạy
    bỏ cô ngồi lại một mình
    khóc một mình thấm đẫm ý
    nghĩa của món quà vô giá
    về lòng tốt và sự cảm
    thông món quà ấp ủ trong
    lòng cô thành bài học thấm
    đẫm tình người bài học dìu
    dắt nó về với cuôc đời
    thường với nụ cười tỏa nắng


    DÒNG NHẬT KÝ

    tôi đã đứng lên tháng ngày
    đen tối thoát khỏi bủa vây tôi trái
    tim nhỏ bé của đứa trẻ
    mồ côi đứng lên từ trái tim bài
    học về lòng tốt và sự
    cảm thông không có bài học trong những
    giáo trình mài mòn tuổi thơ
    theo mùa chong chóng không báo
    trước đổi chiều không cho lũ
    trẻ kịp  nhận ra những trôi nhanh mùa
    hoa trước cổng trường không cho
    tôi kịp ghi chia lìa vào cảm xúc
    trang nhật ký nhưng tôi biết
    bao giờ quên không bao giờ quên bài
    học dẫn dắt tôi đi vào
    cuộc sống để cuộc sống vui vẻ trao
    cho tôi món quà đẹp đẽ
    hình bóng cô trong tôi hình bóng cô
    trong buổi tiệc cưới của chàng
    trai thấm đẫm nước mắt thành đạt đứng
    bên tôi cô như người mẹ
    thân yêu đứng bên đứa con trai bé
    bỏng trong ngày cưới với chiếc
    vòng cẩm thạch sứt sẹo trên cổ tay
    với mùi không bao giờ phai
    nước hoa của mẹ tôi nghẹn ngào rất
    lâu cám ơn cô cám ơn
    cô bài học lòng tốt và sự cảm
    thông cô nước mắt em à
    em mới là người dạy cô biết điều
    đó và cô và tôi và
    chúng tôi im lặng rất lâu cùng thấm
    đẫm bài học làm nên một
    cô giáo tuyệt vời và một chàng trai
    thành đạt đứng bên nhau nhớ
    về cái xơ mướp dính vào góc bàn

    Tháng 7.2016

    Artist Darren Reid: Rural scenes: A lone man with a backpack strolls down a country lane.


    Discover more from TIN THƠ

    Subscribe to get the latest posts sent to your email.

    Leave a Reply

    This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

    Subscribe to get notified of the latest Tin Tho updates.

    spot_img