VÀ THẾ LÀ TÔI LÀM THƠ TÂN HÌNH THỨC VIỆT

    Đòan Vương

    Người ta bảo cuộc sống có cái duyên thì Tân Hình Thức đến với tôi cũng như vậy. Tôi tình cơ biết được Tân Hình Thức qua Facebook của Nhà thơ Đặng Xuân Hường.

    Một hôm nọ qua tường nhà anh ấy, tôi gặp được trang yêu thích Tân Hình Thức của anh, thế là tôi tò mò vào xem thử. Những chủ đề được thể hiện trong một đoạn văn ngắn gọn (lúc đó tôi nghĩ như thế), súc tích với nhiều ngữ điệu, lắm từ ngữ làm tôi thích thú.

    Những dòng thơ, đoạn thơ được kết nối với nhau bằng những ngữ điệu lặp lại để nhấn mạnh chủ ý thơ.

    Những bài thơ với mục tiêu rất đời thường, thiết thực chứ không xa xôi như lối thơ cũ và đặc biệt là sự hỗn loạn về vần điệu đã kích tôi tập trung đọc và hiểu những bài thơ.

    Những Bài thơ rất ngắn gọn nhưng nó thể hiện được ý nghĩa như một bài văn viết, có mở đầu ý tưởng, diễn giải và kết thúc ý tưởng. Tôi nghĩ phần mở đầu và kết thúc rất quan trọng để tạo nên một bài tân Hình Thức hay. Đọc bài thơ và ý tưởng thể hiện rất mạnh mẽ ở phần kết làm tôi thích thú.

    Vũ điệu thơ không vần làm cho người đọc thơ không thể đọc với thái độ bàng quang được. Phải đặt tâm mình vào mới cảm nhận và đọc được cái hay mà tân hình thức muốn thể hiện.

    Đó là những cảm giác ban đầu đối với tôi khi bắt gặp Tân Hình Thức. Và tôi liền bắt chước viết theo một bài thơ đó là bài ” Nỗi niềm tháng sáu”. Thế là tôi lại có một bất ngờ khác khi nhà thơ Xuân Thủy đã chỉnh sửa bài thơ cho tôi. Nhà thơ Xuân Thủy chỉ dùng phương pháp ngắt dòng, ngắt đoạn trên bài thơ của tôi nhưng khi đọc lại nó tôi thực sự có cảm giác hạnh phúc.

    Và thế là tôi tìm tòi và tập viết Tân Hình Thức. Tìm hiểu trên các trang Tân Hình Thức và trao đổi trên trang Tân Hình Thức. Được sự chỉ bảo tận tình và trao đổi kinh nghiệm của nhà thơ Xuân Thủy, dần dần tôi cũng viết được một số bài và tôi đã thành công với bài “Nụ Cười để lại” đã được Tân Hình Thức Chấp nhận đăng trên trang Web vào ngày 22/9/2013.

    Sự thành công của bài này tôi nghĩ là do tính thiết thực của nó. Vì tôi đã gắn bó rất nhiều năm với nhân vật. Chứ nói thật tôi chưa thực sự nắm bắt được Tân Hình Thức.

    Qua một thời gian ngắn tiếp cận Tân hình thức tôi cảm giác mình thích và không thích một số điều về Tân Hình Thức như sau.

    Nếu là thơ thì đồng nghĩa với sự nhẹ nhàng, một bản hư cấu cái thực có âm điệu tiết tấu sau đó là những nguyên tắc hình thành các thể loại thơ khác nhau. Mình rất thích tính thực tế và vần điệu tự do của Tân Hình Thức. Nếu không sâu sắc với cốt truyện sẽ rất khó làm ra một bài Tân Hình Thức hay. Vì thế Tân hình thức gần gũi đời thường tương đối dễ viết nhưng để viết được một bài thơ hay thì rất khó.

    Cái mình thích ở Tân Hình thức là vũ điệu không vần của thơ giúp mình diễn tả cốt truyện thơ của mình theo nhịp điệu từ ngữ từ con tim mình.

    Tìm hiểu và rút kinh nghiệm từ phương pháp ngắt dòng bài thơ là điểm làm bài thơ hay và phá cách.

    Mục đích của Tân Hình Thức là giúp thơ tiếp cận với cuộc sống đời thường. Nếu mình dùng ngôn ngữ khó quá sẽ làm cho người đọc khó tiếp nhận với thơ.

    Điệp ngữ là một cái hay của tân hình thức: bài thơ chỉ cần một vài ngữ điệu chủ chốt được lặp lại nhẹ nhàng uyển chuyển tạo cho người đọc cảm giác thích thú.

    Sự kết nối liên tục giữa các đoạn thơ thể hiện một ý nghĩa khác nhau để phản ánh cốt truyện thơ cũng tạo nên một mảng màu liên kết rất hay của Tân hình thức.

    Nói chung thơ ca nhạc họa… dù phản ánh lĩnh vực nào cũng có khía cạnh giúp mục đích giải trí cho con người. Nên tôi có quan điểm phải viết thật nhẹ nhàng dễ hiểu, hư cấu cái thực một chút cho bài thơ khỏi thô. Thơ hình thức có tính truyện, tính nhạc lý của người viết tạo nên một vũ điệu không vần dễ đi vào lòng công chúng.

    Đòan Vương

    NỤ CƯỜI ĐỂ LẠI

    Tôi cũng có một câu
    Chuyện về một người đàn
    Bà nó không ồn ào
    Lao xao như câu chuyện
    Về người đàn bà mà
    Các bạn vẫn kể người
    Đàn bà tôi kể và
    Chứng kiến rất thầm lặng
    Sau mỗi nụ cười nụ
    Cười vẫn tươi nhưng không
    Thể làm tươi cuộc sống
    Của người đàn bà tôi
    Kể sự thầm lặng như
    Những kệ hồ sơ vẫn
    Im lìm mỗi ngày trên
    Kệ gỗ trong căn phòng
    Vẫn chật chỗ những kệ
    Gỗ nối tiếp nhau ngày
    Tháng vẫn trôi mau bút
    Tích vẫn cứ lưu đày
    Trên kệ gỗ và nỗi
    Lòng không có chỗ
    Chứa đựng những ước mơ
    Bởi đồng lương nhà nước
    Cứ chờ đến tháng nhận
    Rồi là hết ngày lại
    Ngày qua không kể hết
    Những sự chi tiêu cũng
    Làm trĩu nặng đôi điều
    Hoài bão là sự hão
    Huyền nặng lòng khi người
    Đàn bà chợt nghĩ về
    Hoài bão từ cái thời
    Còn là thiếu nữ cứ
    Tích tụ rồi lại im lìm
    Im lìm như những dòng
    Chữ trong những công văn
    Quyết định … nằm trên kệ
    Gỗ kia vẫn chung tình
    Theo năm tháng đi qua
    Với cuộc đời của người
    Đàn bà làm công tác
    Lưu trữ hồ sơ trong
    Văn phòng nhà nước những
    Mơ ước đời mình người
    Đàn bà lại hy vọng
    Đến đời các con làm
    Mỏi lòng mong đợi trong
    Thầm lặng cuộc đời người
    Đàn bà tôi kể dẫu
    Mỗi ngày làm việc không
    Thể thiếu nụ cười nhưng
    Nụ cười không thể làm
    Tươi cuộc sống của người
    Đàn bà mà tôi đã kể.


    Discover more from TIN THƠ

    Subscribe to get the latest posts sent to your email.

    Leave a Reply

    This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

    Subscribe to get notified of the latest Tin Tho updates.

    spot_img

    Up Next

    Discover

    Other Articles