G I Ấ C M Ơ KHÔ
Một số đêm thức đến tận bình minh,
như mặt trăng đôi khi làm vơi mặt trời.
Hãy là một chiếc xô đầy nước
được kéo lên theo cách tối tăm của một cái giếng,
rồi được nâng lên trong ánh sáng.
Tôi quá nhỏ bé đến nỗi hầu như không thể
nhìn thấy
Làm thế nào tình yêu vĩ đại này
có thể ở bên trong tôi?
Hãy nhìn vào đôi mắt
Chúng nhỏ bé nhưng chúng nhìn thấy những điều to lớn.
Khi bạn cảm thấy đôi môi của bạn
trở nên ngọt ngào vô hạn
như mặt trăng trên bầu trời đêm
Khi bạn cảm thấy sự ưu ái bên trong,
thì sự giả tạo cũng sẽ ở đó. .
Mặt trời luôn là tình yêu thương
với đôi tình nhân của lâng lâng chiều xuống
Một cơn gió mùa xuân chuyển động
để nhảy múa
Có thứ gì đó khiến sự nhàm chán và tổn thương biến mất
Ai đó đổ đầy chiếc cốc trước mặt chúng ta
Chúng ta chỉ có thể nếm được sự thiêng liêng
không có tình yêu nào tuyệt vời hơn tình yêu không có mục đích
để chưa bao giờ hài lòng đến thế.
Tôi đứng dậy
và một mình tôi biến thành những kẻ xa lạ
Họ nói rằng tôi xoay quanh họ
Va rồi tôi xoay quanh tôi.
Tôi đã sống trên bờ vực của những khoảnh khắc
như có tiếng gõ cửa
Nó mở ra cho tôi từ bên trong
Giá trị thực sự đến với sự điên rồ bên dưới
Bất kỳ ai tìm thấy tình yêu bên dưới nỗi đau
và sự đau buồn đều biến mất vào sự trống rỗng
Khi bạn hoàn toàn tự do
TH Ế G I Ớ I K H Ô N G D Ị U D À N G
Tôi muốn đầu tôi như thế giới
làm thế nào để trái tim tôi bình lặng
khi ánh sáng kích thích trở lại
trong căn gác xép cao cao
Tôi muốn đầu tôi ngừng suy nghĩ
Không có gì giải thích
không có loại thuốc mỡ nào
bất ngờ kích thích trên làn da mỏng như giấy
giữa lịch sử và thế giới không dịu dàng
Mọi sự vội vã đều lắng xuống
kích thích trên làn da
Đôi bàn tay ấm áp tỉnh lặng
dẫn dắt chúng ta theo từng bước chân
đang hình thành loại thuốc đắp
cho hành trình của chúng ta
và của những đứa trẻ trong các tập vở
Những đứa trẻ đang hình thành sự mềm mại
giọng cao vút tương ứng cất lên
bước đi trong nghi lễ New Orleans cũ
Và hãy bước những bước chân
không một tiếng động nào trên bờ sông.
B À I H Á T Đ E N
Bài hát đen của buổi sáng
chậm rãi và nghiêm túc hãy
ăn sáng rồi xuống cầu thang
tự lái xe đi tự mình
trở thành người khôn ngoan, người
biến mọi ngày trên thế giới
thành có thể nhưng bài hát
đó cũng có thể là bài
hát đỏ trong đêm tối loạng
choạng bước qua ngôi nhà đến
cơ thể hồng ấm của cô
ấy để lại nụ cười sao
mãi những đêm đó cứ gầm
gừ khi người mẹ của đứa
bé mỉm cười trên đôi gò
má của cô ấy một sự
thật đứa bé sẽ được nuông
chiều là đứa bé như một
chiếc đồng hồ luôn vặn vẹo
cho đến khi không ai có
thể thu thập được những mảnh
vỡ trong giấc mơ rơi xuống
thành những bức tường đá đen.
CÂY CẦU BẮC QUA TRIẾT LÝ
Một ngày nào đó bạn cuối
Cùng cũng biết mình sẽ phải
Làm gì và sinh ra mặc
Dù những giọng nói xung quanh
Bạn vẫn liên tục hét lên
Những lời khuyên tồi tệ mặc
Dù cả ngôi nhà bắt đầu
Rung chuyển cảm thấy đau nhói
Ở mắc cá chân mỗi giọng
Nói đều kêu lên không dừng
Lại cả những ngón tay cứng
Ngắc trên những nền móng mặc
Dù nổi buồn thật là khủng
Khiếp đã khá muộn và đêm
Đã trở nên dữ dội trên
Con đường đầy cành cây và
Đá rơi dần dần bỏ lại
Tiếng động của chúng phía sau
Những vì sao bắt đầu đi
Xuyên qua những đám mây và
Có một giọng nói mới từ
Từ nhận ra là của minh
Mình là giọng nói luôn đồng
Hành bước sâu hơn và bước
Sâu hơn’