Chùm thơ: Hồ Đăng Thanh Ngọc

    Giới thiệu Diễn đàn thơ Tân hình thức Việt
    www.thotanhinhthucviet.com
    _____________________________________

    Chùm thơ Hồ Đăng Thanh Ngọc
    ___________________________

    MƯA BIẾN SẮC
    vũ hội mưa đã bắt đầu với
    những trận sấm sét trên cao nổ
    tung cả bầu trời chớp dông chớp
    tây chớp nam chớp bắc chúng xẹt
    vào tâm can vào não trạng vào
    cơn ngái ngủ vào cơn say nguội
    vào cơn cơ hội nhờ mưa rửa
    tội vào hèn nhát mưu sinh vào
    bức bối vào đủ thứ bụi bặm
    vũ hội mưa đã bắt đầu lau
    rửa những bộ mặt những gương mặt
    biến sắc lá xanh hơn mặt đường
    sạch sẽ hơn lòng người thơ thới
    hay rối bời hơn thì mưa vẫn
    cứ rơi cứ rửa cứ lau đi
    lau lại có người ra hân hoan
    tắm mưa có người đi sợ mưa
    ướt có người núp trong nhà nhìn
    ra mưa to quá con chó cũng
    nằm yên tội nghiệp mặc kệ con
    mèo kêu meo meo cầu vồng vẽ
    nên bảy màu sau mưa? Mưa nhiễu
    sự hay mưa vô sự? có người
    ngồi trong nhà thò một chân ra
    ngoài xem chân mình có biến sắc
    hay không
     
    NGHE NHẠC PAUL MAURIAT
    ria mép ông cũng rung lên đánh
    nhịp theo đôi tay giữ nhịp tài
    hoa và những âm giai từ ánh
    mắt của ông thoát ra bay lên
    tầng trời bay vào cõi mơ tôi
    lay động đám mây cao những sợi
    dương cầm gõ lên vầng trán những
    đỉnh núi vẫy gọi những triền đồi
    trôi đi những lâu đài cổ kính
    ngồi đọc lại trang tiểu thuyết của
    Victo Huygo những rừng thông
    đong đưa những nỗi buồn dịu nhẹ
    những mặt hồ phơi niềm mong nhớ
    ra hong trước gió và nắng những
    cồn cát ngủ say trong mắt con
    chồn tôi chui vào đám rong nào
    đó nghe tiếng vỗ tay và những
    dòng sông bật khóc nước mắt xanh
    thẳm
     
    THỨC DẬY GIỜ ĐÓ
    Buổi sáng tôi thức dậy cùng
    với ánh sáng của sa mạc
    và với cái đuôi của cơn
    ngái ngủ lì lợm đu theo
    cái bướu lạc đà thơ em,
    rồi tôi thấy em thức dậy
    cùng với niềm hân hoan bình
    minh đang lên tươi mươi ngày
    Bấy giờ sa mạc không còn
    cả vết chân lạc đà bão cát
    đã chôn lấp những giấc mơ
    cả những giấc mơ chạy trốn
    Em thức dậy cùng tôi trên
    thân phận đóa hoa tàn úa
    dưới bỏng cháy của sa mạc
    tỉnh thức này thật khủng khiếp
    tôi không muốn thức dậy em
    không muốn thức dậy nữa bấu
    víu vào giấc mơ sót lại
    nhưng …
    đã thức dậy mất rồi!
    chiều 22/4/2012
     
    CHƠI BÀN TAY
    Trên vỉa hè thằng bé chơi trò
    chơi bàn tay thằng bé đưa hai
    bàn tay múp máp ra và đếm
    mười ngón rồi ngón cái bàn tay
    phải chạm tinh tế vào ngón út
    bàn tay trái rồi ngón trỏ bàn
    tay trái chạm vào ngón cái bàn
    tay phải rồi ngón giữa bàn tay
    phải chạm vào ngón đeo nhẫn bàn
    tay trái rồi ngón giữa bàn tay
    trái chạm ngón út bàn tay phải
    và cuối cùng khi ngón cái bàn
    tay trái định chạm ngón đeo nhẫn
    bàn tay phải thì nó bỗng chán
    không chơi nữa bàn tay nó thỏng
    xuống thỏng thượt có lẽ đi chơi
    game thì thích hơn chăng nhưng nó
    đang đứng ngoài đường và nó còn
    cố đưa ngón tay lên ngang mày
    để xem ánh sáng có lọt qua
    kẽ tay hay không nó nghĩ gì
    thì làm sao tôi biết được nhưng
    sao mà tôi lại nghĩ là nó
    muốn đi chơi game cơ chứ làm
    sao tôi nghĩ vậy làm sao tôi
    nghĩ vậy trong buổi sáng trời hiu
    hiu gió thế này?
    21/11/2014
     
    TRONG MƯA XUÂN
    trong làn mưa xuân vòm long não
    kể câu chuyện một ngàn lẻ một
    về chiếc ô đi qua chiếc áo
    mưa đi qua về chiếc ô đi
    qua cùng cái mũ và cái mũ
    đi qua cùng áo mưa và cái
    mũ áo mưa chiếc ô đi qua
    và cả cô gái để đầu trần
    đi dưới mưa mái tóc ướt như
    một bản hòa tấu puppet on a
    string của Poul Mauriat
    trong làn mưa xuân những li ti
    giọt nước đang vô vàn chuyện kể
    về những lời tỏ tình đã chảy
    thành sông hôm qua đổ vào để
    sáng nay đổ vào biển khơi thành
    những đợt sóng triều dâng hôn khẽ
    khàng lên những dấu chân chim trên
    bờ cát vắng trong làn mưa xuân
    trong những câu chuyện tình như có
    lửa như chúng đang nở hoa
     
    NHỮNG CON ĐƯỜNG
    những con đường đã lao về
    phía trước chúng không hề ngoái
    lại dù cột cây số đã
    nhắc những con đường từ tây
    sang đông có con đường qua
    sông hôm nay đã cạn khô
    trơ đáy chỉ có bụi đỏ
    soi bóng cho ngọn núi vừa
    qua đời như dấu chân voi
    đã chết nhiều năm trước những
    lá cỏ mở lại ca khúc của
    tiếng cưa vọng từ nắng rát
    những con đường
     
    HOÀNG HÔN TRÊN SÔNG AN CỰU
    Nắng đang tắt dần phía bên kia
    cây cầu ở đó con cá thia
    lia vừa móng nước vọng tiếng tí
    tách đến chiếc thuyền dung phận nhỏ
    chênh chao duy nhất trên sông An
    Cựu bên trong có đôi vợ chồng
    già xấp xỉ tám mươi đang thả
    lưới những tay lưới giăng níu kéo
    những ngày đã xa xưa những ngày
    họ còn trẻ và dòng sông nắng
    đục mưa trong những ngày những ngày
    và bây giờ lũ bồ câu đã
    bay về trên nóc nhà thờ Phủ
    Cam gác mỏ vào tiếng chuông đang
    thong thả nhấn nhá vào áng mây
    hoàng hôn kéo sợi tơ vàng trong
    tách cà phê cô độc nâu sòng
    nâu cả cọng cỏ rung rinh hình
    như con châu chấu vừa ngủ muộn
    thức dậy giương mắt tròn không biết
    làm gì hay thức dậy làm gì
    khi hoàng hôn đang tối đến chân
    mây nhưng ngày đi chưa tắt
     
    HOÀI NIỆM TRĂNG
    ánh trăng đã về thăm đồng quê
    người nông dân tranh thủ ra cuốc
    đồng trong ánh trăng lưỡi cuốc lóa
    lên màu mơ ước 1980 lúc đó
    hình như có tiếng ếch nhái kêu
    gọi mùa lúa chín vàng hãy trở
    lại những ánh trăng năm ấy bị
    cuốc vỡ vụn cho giấc mơ cơm
    no những nhát cuốc bổ cực lực
    vào đất như sợ ánh trăng sẽ
    lặn vào đất lặn vào bóng tối
    năm đó có người nằm mơ về
    những cuộc ra đi như bây giờ
    ai đó đang nằm nhớ về những
    ánh trăng mùa cũ một cú hoài
    niệm trăng luyênh loáng
     
    HOA HỒNG
    con đường về nhà em hoa hồng
    dại nở đầy trong tím lịm hoàng hôn
    em đã đi về trong sương đêm
    nên không nhìn thấy và nhiều khi
    đêm quá dài hoa hồng không còn
    tươi khi ngày mai nắng lên không
    rực rỡ sân nhà em và những
    cánh hoa hồng héo úa trong màu
    xanh của cỏ gió đã thổi tung
    những cánh hoa rơi lả tả trong
    đốm sáng như những giọt máu chảy
    từ đỉnh trời lòng chợt buồn khi
    hoàng hôn lại đi qua ngõ nhà
    em và lại thấy những đóa hồng
    dại vẫn gai góc nở trong bóng
    tối nở làm gì tội rứa hoa ơi!
     
    ĐƯỜNG VỀ
    sau tiếng còi tàu tiễn
    đưa người con gái quay
    trở về con đường đã
    nhão nhoét lầy lội tôi
    ra đứng đầu đường quạt
    than hong mặt đường mong
    con đường sớm khô để
    bàn chân em không lầy
    lội tôi mang lửa trái
    tim ra đứng đầu đường
    mong cầu ngọn lửa máu
    sẽ hong khô mặt đường
    để bàn chân em không
    lầy lội cho đôi guốc
    em kêu lên rổn rảng
    như sự sống như niềm
    vui quá ít ỏi nhưng
    con đường đã càng nhão
    nhoét hơn mặc tôi mặc
    những mơ ước mặc những …
    Tranh bài: Pablo Picasso

    Leave a Reply

    Subscribe to get notified of the latest Tin Tho updates.

    spot_img

    Up Next

    Discover

    Other Articles