Chúng ta đã có tiêu chuẩn đánh giá một bài thơ: cái mới trong ý tưởng và cái hay trong nhịp điệu; cùng cách làm thơ Tân hình thức Việt, và bây giờ là thời điểm của vận động sáng tác. Thơ Tân hình thức Việt tái định nghĩa, thơ là một hành trình hồi phục người đọc, so với điện ảnh và ca nhạc, đó là tham vọng chẳng có gì phải thất vọng, vì đó là thơ. Nhưng để hồi phục người đọc, phải hồi phục nhịp điệu thơ, và để có nhiều người đọc, phải có nhiều người sáng tác. Chúng tôi mong muốn có những sáng tác mới, áp dụng theo cách làm thơ Tân hình thức Việt, và ngoài việc sáng tác, xin các thân hữu bỏ ít nhiệt tâm vận động thêm người tham gia. Sáng tác xin gửi về email: baogiay2015@gmail.com ~ tanhinhthuc@gmail.com ~ info@thotanhinhthucviet.vn
Nhiệt Đới Buồn
NÀNG HUẾ ẤY …
sao không được nhìn ẩn tích em
sao mây trên cao mây thấy luôn
đâu cũng là nón che cội nguồn
khát khao sao em làm khát thêmdiệu kì màu non rừng thắm màu
của em từng cơn ve vuốt từng
tư thế sao mà khi ngửi một
xa xăm mùi lệ trên tay mơhồ hóa
diệu kì … sao em cứ khiến mắt
sương mê sao mưa trên Huế rớt
trên đầu mà chẳng vào mặt ôi
mặt em đâu đâu những giọt môinày chảy diệu kì tà áo em
bay ừ mây khôi sao nắng trên
cầu như nắng che những thoang thoáng
tóc ôi tóc em chỉ thấy nétđẹp muôn đời em diệu kì – một
ẩn tích chẳng bao giờ được xem
hay là em sau trăm năm mới
biết mặt sau chiếc nón em …
ĐẤT NON (*) NHỚ EM, ĐỒI NÚI THƯƠNG EM
vết cưa dài trên
thân xanh dần sáng
lên đôi mắt tôi
tôi thấy màu lệtuôn ra và khô
dưới bầu trời mây
mù xám non chim
kêu như mưa ràorơi trên vết thương
đang nhức vì bắt
phải lìa xa yêu
thương khi cứ nghetiếng xe tải tạo
ra con đường mất
mát nhau vì từng
bàn tay thô nhấclên từng thân xanh
đứt khúc đứt hết
không khi lành lặn
tôi thấy màu lệchảy dài xuống đất
chiếc xe tải mang
em đi cùng những
cành tay mộc thơm.
27.5. Tây Nguyên (*)
EM TRĂN TRỞ TRỞ TRĂN TÔI
đêm khuya đứng ngồi một
mình, giấc ngủ cô đơn,
em còn làm chi với
bàn tay những nếp nhăn.vừa chạm những chữ vừa
rưng rầy tiếng yêu trong
lòng. Em nằm ngửa…
nghĩ non nước bên trờikia có tôi câm lặng
Em thương nhớ, tôi biết
em trăn trở cũng làm
tôi trở trăn sáng ngày.bao giờ nằm trong em
một yên dạ vừa đủ
cho em thiếp bộn bề
những âu lo rồi cũngngủ nhưng rồi sẽ lại
trở mình thôi. Em ngước
nhìn lên bầu trời thấy
mặt trăng to thật to.Thật sáng nơi xứ người
Thật buồn nơi trời những
con người ẵm em bé
đi trên đường phố câm.
20.5 viết cho BT
VÀ EM
mưa lại rơi làm ồn
ào lỗ tai tôi mưa
buổi chiều không nghe được
tiếng động nào thêm nữanhìn ra cửa kính dơ
nhầy nhụa bụi dính thấy
cảnh vật nhạt và âm
í những nỗi niềm bênngoài người cong lưng đứng
trên vỉa hè tìm chỗ
trú mưa và còn có
những người mặc mưa điđể ướt lên áo quần
lên khuôn mặt từng người
chạy xe máy ào ạt
một vài bàn chân vụtđi như là cơn bão
quét qua nhẹ nhàng tôi
không chìm đắm vào mưa
mà trông tháng sáu nhìnbầu trời âm u những
đám mây ngày bỏ bóng
tối vào nhà và em
tay hứng mưa vào hồn tôi. . .
5.6.2013
Discover more from TIN THƠ
Subscribe to get the latest posts sent to your email.