THƠ MỖI TUẦN
Sáng tác xin gửi về Diễn đàn hoặc email:
baogiaytanhinhthuc@yahoo.com | info@tintho.net
Hồ Đăng Thanh Ngọc
MÙA HÈ
Tôi đi ra phố mùa hè lỡ cầm
trên tay mặt trời nên tay tôi
cháy mắt tôi cháy người tôi cháy
áo quần tôi cháy tôi cháy đen
như hòn than tôi đi ra phố
mùa hè lỡ cầm trên tay mười
tám tầng địa ngục nên đành cứ
thế bước đi như đi trên lửa
than hồng trên bếp cồn cháy đỏ
thân tôi như bị ném trong vạc
dầu tôi đi ra phố mùa hè lỡ
cầm trên tay cái nhìn giận dữ
của em nên óc tôi nhão ra
não tôi bốc khói mắt tôi đui
mù tôi đi ra phố mùa hè
lỡ cầm trên tay chảo dầu chiên
đang sôi nên miệng tôi sưng phồng
lưỡi tôi rốp đỏ họng tôi rách
toác tôi như khạc ra lửa tôi
đi ra phố mùa hè lỡ cầm
trên tay mặt trời lỡ cầm trên
tay địa ngục lỡ cầm trên tay
cái nhìn giận dữ lỡ cầm trên
tay chảo dầu chiên nên tôi đang
bốc khói đang bốc khói đang bốc
khói.
Khế Iêm
ĐÁM ĐÔNG
Những con đường đông đông
đám đông tình cờ đến
và đi đám đông là
ai ai là đám đông
không ai thấy đám đông
là con người của mọi
con người là người khác
trong mỗi người khác và
đang có một đám đông
trong tôi mới vừa tỉnh
giấc trên con đường đông
đông đám đông tôi vô
danh giữa đám đông vô
danh đến đến đi đi
mất mất còn còn tiếng
lòng tôi trong nỗi lòng
tôi cay cay không thốt
nên lời lời là lời
của ai ai nói ra
lời tôi nghe tiếng nước
sôi từ thuở xa xôi
cho đến bây giờ nước
tôi thức dậy chào buổi
sáng bình minh hay hoàng
hôn chào đám đông.
* Tâm lý đám đông (crowd pschycology), hình thành từ những người có cùng chung một sở thích như thể thao (bóng đá), âm nhạc (nhạc rock), hay những đặc điểm văn hóa về ngôn ngữ, đất nước, con người. Trong vô thức, mỗi người đều có một đám đông nào đó bên trong.
Nguyễn Văn Vũ
TÔI ĐÃ THA THỨ CHO TÔI
thật tội nghiệp cho người đàn ông
ăn năn như đứa trẻ lỡ ăn
vụng que kem dâu của bạn trong
nhà ăn công cộng thật tội nghiệp
cho người đàn ông hung hăng như
vừa bị xách tai trước đám đông
hôm qua chúng tôi là những người
đàn ông tội nghiệp như vậy và
càng tội nghiệp hơn cho người
phụ nữ mỏng manh chen vào cơn
thịnh nộ dang tay ra ngăn cản
cánh tay nổi cơ bắp gồng lên
vung vẫy trong không khí như muốn
đập nát cái gì có thể đập
nát đương nhiên phải có một cái
gì để đập nát tan hoang cho
hạ cơn điên nên thật dễ hiểu
và càng hiểu càng tội nghiệp cho
cái đầu xe máy của tôi lãnh
cú đập nứt toạc ra như vỏ
trái thạch lựu nứt toạc ra giữa
trưa hè bây giờ ngồi nhìn xuống
những lá sen non mỏng tanh dán
sát mặt hồ tôi nói với người
phụ nữ mỏng manh rằng tôi đã
tha thứ cho tôi và tất nhiên
tôi cũng tha thứ cho người đàn
ông dơ cánh tay nổi cơ bắp
đập vở cái đầu xe máy tội
nghiệp của tôi còn em có tha
thứ cho những người đàn ông
tội nghiệp đó không là tùy em …
Nguyễn Thánh Ngã
ĐẠI HẠN
trời đại hạn hay lòng
người hạn đại tôi ngu
ngơ dang nắng cháy khét
cái đầu hạn hán của
mình bằng cách không đội
nón vì xưa nay đầu
tôi chẳng hề chịu đội
bất cứ thứ gì kể
cả đội một chiếc nón
vì nó thích mưa rơi
vì nó quen nắng đỏ
vì nó mang ánh chân
trời xa tít để tung
tăng cùng đám mây hình
con chó bay tự do
giữa bầu trời cao rộng
có thể không có giọt
mưa nào rớt xuống nhưng
tôi không tin nước mắt
em không thể rơi vào
cánh đồng tháng năm nắng
cháy cỏ khô vết chân
trâu ao hồ cạn kiệt
con ếch bỏ đáy giếng
lên bờ ngao du giữa
mùa động dục lòng nó
cháy khát một giấc mơ
đen …
Hường Thanh
ĐỪNG BUỒN
mọi nguồn nước đều dồn về biển
lớn mà đừng buồn đừng buồn anh
ngồi ở lại những bản nhạc người
điên ở lại con đường ngược quay
về đầu nguồn enigma enigma
bản nhạc video không nghe một
lần đã nghe lại trong cái nhìn
người điên không cần đến sự
tự trọng để nói về câu chuyện
kể enigma enigma ông lão quay
về đầu nguồn trong bụng mẹ nơi
bản nhạc video không nghe một
lần đã nghe lại mấy mươi ta
đừng buồn đừng buồn câu chuyện kể
đi tới nỗi đau bởi vì mọi
nguồn nước đều chảy dồn ra biển
lớn mà đừng buồn đừng buồn sự
im lặng dẫn đến những giấc mơ
giấc mơ ở lại con đường ngược
về đầu nguồn enigma enigma.
Return to Innocence – Enigma * nhạc không lời
13.3.2015
Thiền Đăng
NGUYỆN CẦU
Nguyện cầu chúng
ta nguyện cầu
buổi sáng khi
sương còn ướt
trên lá cỏ
khi lửa trong
lò mới nhóm
nguyện cầu chúng
ta nguyện cầu
khi mây về
giữa ngọ nghe
thinh không có
tiếng nhẹ rơi
nguyện cầu chúng
ta nguyện cầu
khi chiều sậm
đỏ lưới rỗng
không và nước
sông đầy nguyện
cầu chúng ta
nguyện cầu khi
Thuyền Không về
bến đỗ và
lưới nhẹ vai
và thong thả
hai tay.
Nguyễn Tiến Đức
NỤ HOA VẢ
Không ai biết sự bắt đầu
của đóa hoa vả nổ trong
địa đàng nhưng anh biết sự
bắt đầu của một cái hôn
là manh mối dẫn tới niềm
bí ẩn là nỗi đam mê
liều lĩnh là cuộc phiêu lưu
khôn cùng là giấc mơ buột
tung xiềng xích là mầu hoan
lạc của đóa dâm bụt hoang
đảo nó là bông hoa tôn
vinh các thi sĩ tiếng áp
của môi em làm mặt đất
chợt mất sức hút làm bầu
trời chợt căng da ngực làm
biển cả chợt nổi mắt bão
ngay cả sự im lặng của
môi em sự im lặng của
giải ngân hà cũng đủ thôi
thức ngôn ngữ thi ca.
Vương Ngọc Minh
ÔI!
với ta đàn bà hừm
phải gợi cảm bạo liệt
phải dữ dằn ngày tối
luôn mở miệng thở nói
nhỏ nhẹ “em sẽ mang
tương lai hạnh phúc lại
cho người” được vậy ngày
tối hả họng táp táp
ta sống đúng kiểu “con
cá sống nhờ nước” đàn
bà với ta hừm! phải
giảo quyệt đậm son phấn
không vớ vẩn luôn mở
miệng thở ngày tối thỏ
thẻ được thế ta rũ
hết những mùa đau đeo
bám từ địa ngục ngoi
lên cứ thế sống đời
sống cực hùng dũng tên
tuổi ta (om!) đại đa
số quần chúng hiện vẫn
còn khá xa lạ ngày
tối họ suy đoán tuổi
đời ta quá quắt chỉ
dạng u năm mươi đương
giữa chợ chơi tới chết
thở nói đúng nghĩa của
từ tự do hoàn toàn
(chuyện bao lâu nay ngày
tối đã chẳng màng tới
quá khứ kịch liệt thì
sá chi tương lai sống
với một đời sống thuần
con cá sống nhờ nước!)
bố khỉ.
Tranh bài: Pablo Picasso (Spanish, 1881-1973): The Mother, 1901.