CÁNH CỬA
Thạch Tốt
Cánh cửa như cánh hoa
mười giờ trước cửa luôn
mở em ạ ! giờ yên
vui hớn hở có thấy
gì căn nhà hình như
vừa sáng nay hoa mười
giờ trong trái tim anh
em dưới hiên nhà chùm
cúc vàng là em đó
em đi xa có thấy gì
cánh cửa vẫn mở những
sớm mai trầm lặng tôi
nói em yêu em
một ngày nào đó ( vầng
trăng làm chứng) ? để bây
giờ … vẫn rơi vẫn rơi
đi qua ngõ chung cư
nhà nàng còn nhớ không
gã đàn ông lang thang
huýt sáo nói lời xưa
tưởng rằng tưởng đã quên
còn nhớ không nơi đó
khẻ quay về cánh cửa
như cánh hoa mười giờ
nhớ em bên góc cà
phê thơm hoàng hôn đã
mù tan.
07/30/2018
CON ĐƯỜNG TỚI ĐÓ
Nguyễn Đạt
Con đường tới đó con đường tới
Đó sông sâu ở tận nơi đâu
Chẳng thấy mà lòng xiết đau mãi
Hoài nỗi đau không thể nên lời.
Đi tới đó đi tới đó cũng
Không xa chẳng gần một ngã ba
Một ngã tư xin chào phố xá
Con đường đã qua để tới đó.
Cũng không gì ngoài tách cà-phê
Quán xưa có thể vẫn ở đó
Hắn bây giờ quần jeans rất cũ
Từ khuya lâu bạc phếch sắc màu.
Ngôi quán ngày xưa bây giờ đã
Thay cửa kính trong suốt không thấy
Chiếc bàn nhỏ một góc quán hắn
Ngồi bên tách cà-phê mỗi ngày.
Hắn cũng không buồn gì cũng không
Buồn gì hết thảy đều như vậy
Thắp điếu thuốc kẹp giữa hai ngón
Tay gầy xanh khói giữa kính trong.
Uống cà-phê xong ắt hắn sẽ
Về căn phần mái tôn hay ngói
Cũng vậy thôi không luận cứ gì
Dẫu bi đát chẳng buồn để nói.
Sài Gòn, VII-2018
hình minh họa nguồn internet