Đồng chí Xuân Thủy, nhà lãnh đạo cách mạng xuất sắc, đồng thời là nhà thơ lớn. Cuối năm 1960, trên cương vị Phó Chủ nhiệm Ủy ban Thường vụ Quốc hội, ông dẫn đầu Đoàn đại biểu Quốc hội nước ta sang thăm Liên bang Miến Điện (nay là Myanmar). Trong 12 ngày ở nước ngoài, đoàn được đón tiếp rất thân mật và trân trọng, luôn có sự tháp tùng của hai Chủ tịch Hạ viện Dân tộc thiểu số, Chủ tịch Hạ viện, hai Phu nhân và một số quan chức cấp cao của hai Viện. . Phái đoàn đã đến thăm ba trong số năm bang của Miến Điện… Mối quan hệ giữa hai bên ngày càng gắn bó.
Một ngày trước lễ chia tay đoàn chúng tôi, các bạn đã mang quà lưu niệm về khách sạn để tặng các đại biểu, quan chức đi cùng đoàn. Trong số quà tặng có quần áo và mũ dân tộc của người Miến Điện. Chiếc thuyền ngà dài 50 cm đựng trong hộp kính được gửi tới Quốc hội Việt Nam. Mọi người đều cảm động.
Nhà thơ Xuân Thủy lại càng xúc động hơn. Trong buổi chiêu đãi bạn bè của nhóm trước khi về nước, đồng chí Xuân Thủy đã viết một bài thơ thay lời phát biểu. Bài thơ không dài nhưng bày tỏ cảm xúc thay vì văn xuôi. Mở đầu buổi chiêu đãi, Ngài nói vài lời cám ơn sự đón tiếp nhiệt tình của các bạn và nói tiếp:
– Hôm nay tôi không có bài phát biểu nào. Chỉ xin gửi gắm tâm tình của chúng tôi bằng một bài thơ:
Sông Hồng Hà và sông Inraoadi đều đổ vào hồ
Núi rừng Việt Nam, núi rừng Miến Điện xanh xanh
Cánh đồng thật bao la
Mặt hồ thật mênh mông
Lòng chúng ta tràn ngập Tự do và Hạnh phúc
Cùng nhau xây dựng Độc lập và Hòa bình
Anh mặc đồ Miến Điện, em mặc đồ Việt Nam
Đoán xem tôi là ai, đoán xem tôi là ai?
Đôi trái tim khắc chữ tình
Bạn ơi, trong mắt bạn in hình của nhau
Chuyện đời bốn biển năm châu
Các bạn thân mến, xin hãy nhớ rằng tất cả chúng ta đều ở trên cùng một con thuyền!
Ngày hôm sau, mọi tờ báo đều đăng bài trên trang nhất và toàn văn bài thơ được dịch sang tiếng Anh, tiếng Miến Điện và tiếng Trung Quốc.
TRUNG NGUYÊN (st)