Đỗ Kh.
TÔI LÀ BỌT BIỂN
Tôi là bọt biển ở trong em
Người ta vào thì tôi lép tôi
Nép vô một bên người ta ra
Thì tôi lại phồng lên tôi không
Cứng tôi mềm có khi em vươn
Vai nó nở người ta hỏi tại
Sao em cười em cười là vì
Bình minh tới em cười là vì
Chiều rơi em cười là vì ở
Trong em dễ chịu không ai biết
Là ở trong em có một bọt
Biển nếu có ai hỏi sao em khô
Vậy thì tại nước em có ở
Bên trong tôi nằm đó mà hút
21/5/2025
Nguyễn Lương Ba
H Ò A Â M S Ư Ơ N G
Kinh doanh đường phố tăng vọt như vòi cứu hỏa mở
tràn ngập máng xối từ góc này sang góc khác
Khi cô ấy đi về nhà muộn sau những ngôi sao hạng nhất
xe buýt xuyên thành phố
rung chuyển căn nhà sát đường ray mỗi giờ
Tôi lắng nghe tiếng chìa khóa trong cửa
phía sau nó, chúng tôi theo bản năng cúi mình
bốn chuyến bay phía trên một thành phố đã biến thành
những kẻ đẩy xe qua hệ thống liên lạc nội bộ
Hôm nay cơn mưa rào nhà tôi
cũng đã mát rồi
tháng năm đã nhẹ nhàng bên trong
Biển trời chớm nở bến tàu mát dần
từ nhỏ bé mặc dù người đó hẳn phải có
Vũ trụ đã là nhà kho năm sau
Mya nhớ quê hương mùa đó
thách thức mùa màng sông cát
Sông biển sao biển thích thú
mực ăn sung hòa âm sương
biến đổi tươi dịu đập vỡ.
05/22/2025
Hà Bạch Quyên
CHÂN TRỜI XA KHƠI
luôn âm vang trong em lời
tình anh xưa vương vấn vương suốt đời
giông gió một đời em say
kinh nơi thiền môn một đời anh lưu
ly chân trời biền biệt tay
em lần chuỗi ngày đêm em thầm nguyện
xin ơn trên ban phước bình
an nhưng rồi rồi lại nhớ anh nhớ
anh như lá nhớ cành nhớ
anh như sóng hoài hôn lên bờ cát
nên lòng em nào ngưng cơn
dào dạt ơi anh! giờ nơi đâu anh
đang làm gì còn nhớ em
không khi mùa đông đến mùa tiễn đưa
anh em khóc đầm đìa một
lần tiễn anh một đời mất anh em
thành cây khô chờ rã mục
hay em hóa đá mai này luôn âm
vang trong em lời tình anh
xưa vương vấn vương suốt đời giông gió
một đời em say kinh nơi
thiền môn một đời anh mãi lưu ly
chân trời ơi … xa xa khơi ..!!
30082004
Thạch Tốt
TÔI LÀ CON CÁ
Cơn mưa rào của ngày hôm nay
thật cũng đã mát dịu dù rằng …
đã tháng năm nguôi ngoai trong lòng
trời chớm hạ biển vũng tàu mát
a ha vẫn thích con cá tuna
từ nhỏ dù rằng phải có người
kho ngon là đã tháng năm tôi
nhớ về quê cha mùa mưa đó
phá thuận an biển cát trắng sông
biển biển sông sao mà thỏa thích
hài hòa sung sướng ãn mực nướng
biến dịu dàng vỗ đập trong lành
nào đâu có ai oán biển ngàn
đời êm ái dù ở chung cư
hay bar mỹ xập xình biển vẫn
vỗ (hay đập) rì rào tiếng nhạc
cao ngất trường sơn…nào đâu ai
mà nghĩ biển bị nhiễm độc là
con cá chết trắng bờ bây giờ
chỉ ngồi mà nhìn ra biển and
now the sea is in me là
con cá thu , cá ngừ còn nữa
tôm cua hải sản bắt mồi làm
gì biến bị nhiễm độc cá chết
trắng bờ chảy nước miếng con cá
thu cá ngừ còn mấy con nữa
oại đặc sản chảy nước miếng đừng
nói chuyện buffet ồ sushi
nhớ tất niên giờ chỉ ngồi mà
nhìn ra biển, nhìn ra biển biết
làm sao ai gây ra?
Tôi là con cá, là con cá.
17.5.2025
Nguyên Thu
ANH VÀ CÂU CHUYỆN KỂ
Anh là thuốc của em
Anh là thức ăn của em
Anh là nguồn sống của emMiếng bánh ngọt xếp que
Từng nụ tình nõn xanh
Ngôn ngữ dẫn dụ chất đầySáng uống cạn môi anh
Trưa ăn miếng bánh ngọt
Tối thả vào buồng tim ngập ngụa
Em say cơn khát thèmCảm xúc của em là anh
Ngôn ngữ của em từ anhAnh biến thành những chiếc phao
Cứu sinh em ngược dòng
Tình yêu và câu chuyện kể
Govap 13.8.2023
Xuân Thủy
NHÂN DÂN UKRAINE
Chuyến Tàu đêm nhẹ nhàng êm
Sao như thể là đang mơ trong cung
Điện mùa hè ta đã ngủ
Trên chiếc giường êm ly trà nóng bóng
Gương soi như lau như ly
Nhìn rõ những hàng cây bên rừng từ
Moscow đến Kiev trên hành trìnhTa đến trường đại học à không khu
Ký túc xá trường đại học
Nơi một người bạn của Anh ta đang
Nghỉ hè mùa hè tỉnh giấc
Rất nhanh và chuyến Tàu êm cũng vậy
Đánh thức ta trong cung điện
Mùa hè và cốc trà thủy tinh trong
Cái giá bằng bạc Hoa Văn
Thật bắt mắt và nghệ thuật bữa sáng
Xong và ta tiếp tục hành
Trình một chặng đường nữa không xa không
Xa nữa sáng sớm mùa hè
Trong lành quá yên bình như thể chỉ
Còn cây lá làm bạn đường
Bạn đường thôi chỉ Cần một chuyến xe
Buýt nữa là tới nơi rồi
Chưa đến ca sáng và chưa có Tài
À mà không đã có Bác
Tài trên xe nhưng chưa đến ca sáng
Không có hành khách nào chỉ
Có cây lá làm bạn cùng Anh – Bác
Tài xế trẻ vui cười và khỏe khoắn mà
Giọng nói lại nhẹ nhàng sao
Như những hàng cây lá cây lá rì
Rì rào thấy chúng tôi những
Người khách lạ Anh đã vui vẻ cho
Xe chạy mà không Cần ca
Ca gì cả Anh đón chúng tôi như
Thành phố này đón chúng tôi…
Và cuộc picnic mùa hè chúng tôi
Có thêm người bạn mới thành
Phố này thành phố này thành phố chỉ
Có những người già nói tiếng
UKRAINE thành phố của những dòng
Sông ánh vàng chóp nhà thờ
Thành phố cung điện hòa bình Tôi bước
đi trên con đường Bình yên
Thiên đường Tôi nghĩ lại đó chính là
… à nhớ ra lần đó bác
Tài chở đi không mất tiền vì chưa
đến giờ ca trong ca mới
tính tiền tính tiền …chuyến xe thiên đường
Thiên đường vậy mà nhói đau
Lại có nơi tôi còn quá nhỏ để biết
Tại sao một Thiên đường giàu có
Với những trái cam chín mọng nổi tiếng
Và biết bao những vùng đất
Đẹp tươi Thiên đường nơi không ai
Quan tâm đến chính trị chính
Eo làm gì trò chơi của những con
Rối chúng phải làm gì đó
Chứ để Bác Tài xế có lương cho
Gia Tài nhỏ bé bữa ăn
Gia đình nay không còn nữa khó thế
Khó thế sao nhưng tôi không
Không tin đâu phát đại Bác đen ngòm
Vào tòa nhà Quốc hội UKRAINE
Hôm này là của thành phố
Này của những hàng cây của dòng sông
Cửa chớp nhà thờ của cụ
Già đang ngồi trên ghế đá công viên
Nơi Quảng trường độc lập này
Có chăng đó chỉ là cuộc ẩu đả
Trên đường phố như bao đường
Phố khác ở phương Tây điều không có
Ở những miền viễn Đông nơi
Con người được hun đúc từ thời tiết
Khắc nghiệt và sự bao La
Trong tâm hồn nơi Thiên đường không
Cần luật lệ không Cần những
Trò chơi những vở kịch trên sân khấu
Nhỏ bé bao giờ cũng chỉ
Là nhỏ bé để làm gì làm gì Cho một
đời chóng tàn cho cỗ máy
Đừng hỏng nếu không lấy gì đó … Đó
ở đây nơi tôi trở về quê
quê hương tôi thành phố không có ngày
nào là bình yên thành phố
không có ai chào tôi buổi sáng đón
chào tôi trên đường đi và
ai đó không ai cho tôi cái gì
đó dù là nhỏ nhất trên
một phần thân thể của họ dù
thành phố này cũng đã từng mất mát
mất mát những máu xương cuộc
chiến tranh vệ quốc vĩ đại mà không
tượng đài nào cho những người
anh hùng trong thành phố bây giờ ít
con người không ai còn nhớ để làm gì
thật là vô nghĩa như cái
sống tôi đang sống và cái chết được
an ủi một phần nào vì
những con người sống cũng vô vị như…
à không phải thế chiều nay
tôi nhớ về những ngày xa xưa ấy
có lẽ chuyến tàu chúng tôi
khởi hành từ tờ mờ sáng hay rồi
mãi đến chiều mới tới Kiep
và rồi cũng có thể không phải thế
chỉ là những ký ức vỡ
nát chiều nay câu chuyện dài bất tận
đã phải kết thúc ở đâu
đó đâu đó trong những mảnh vỡ và
rồi còn những hành trình tiếp
theo đến những thành phố khác mùa hè
tôi ngắm trời xanh chiều nay
khung cửa sổ nhỏ chở tôi qua khoảng
trời mùa hè năm ấy dù
sao dù sao đi nữa thì cũng đã
muộn hay còn quá sớm nào đã vào ca
hay đã hết giờ làm việc
Bác tài xế trẻ vẫn giúp chúng tôi
một đoạn đường không mất tiền trên chuyến
chuyến xe chuyến xe thiên đường…
25/2/2014
Discover more from TIN THƠ
Subscribe to get the latest posts sent to your email.