TUẦN THƠ 34: NGUYỄN VĂN VŨ

    Thơ Nguyễn Văn Vũ
    _________________

     
    VÒNG HOA TRÊN MỘ
    đôi mắt buồn như cánh
    perle noir* khép lại những
    mùa màng rực rỡ chen
    chúc những hoa và lá
    chen chúc những lời hát
    mừng dưới bầu trời không
    còn chút sắc màu trong
    mắt buồn như cánh perle
    noir mang linh hồn và
    hòn máu tươi tươm lên
    từ những cơn ác mộng
    chưa tan nằm duỗi dài
    dưới chân tấm bia mộ
    trong nghĩa trang lay động
    một ngày ớn lạnh những
    con thỏ hoang nín lặng
    nhướng mắt về phía những
    vòng perle noir lấp lánh
    ánh ngọc đen tuyền lấp
    lánh ánh buồn hiu hắt
    hiu hắt những giây phút
    cuối cùng biết ai sẽ
    hứng nơi đây những giọt
    nước mắt khóc thầm ngọn
    gió chiều đi qua để
    lại tiếng thở dài trong
    rỗng không rỗng không những
    mùa perle noir xưa cũ…
    *Perle noir : Tên một giống hoa hồng Pháp
     
    THƠ GÌ THƠ TÔI
    thơ gì thơ gì tôi thộn mặt
    như con đười ươi thiếu bạn trong
    vườn bách thú cái cằm chảy dài
    cái mũi chảy dài và cái tai
    thì như tai sim tai mua chảy
    dài cũng vô ích cũng là tướng
    ngắn ngày thôi thơ gì thơ gì
    tôi chuyện lòng sướt mướt câu vần
    yêu thương mọc rễ bên bến đình
    cây cổ thụ trăng lên lúa vàng
    rợn cả tóc thề tóc bối thơm
    cả mối tình ngắn ngủi thơ gì
    thơ gì tôi giấu kỹ chữ nghĩa
    trong lá bùa bí hiểm lồng ngực
    riêng cất giấu trái tim riêng đừng
    hòng gõ cửa gọi tôi thơ gì
    thơ gì tôi lắt leo ánh sáng
    dọi vào đâu cũng không tới không
    ra khỏi cổng thiền lá bồ đề
    rơi sạch trụi còn lại chiếc cành
    non tội nghiệp chơ vơ cuối mùa
    chay thơ gì thơ gì tôi mở
    cánh cửa ra và gặp ngày đang
    lên em vừa tới xin cho tôi
    được nói lời yêu thương lời uất
    nghẹn lời ước mơ bằng giọng nói
    dưới làng dưới quê về cuộc đời
    có em đang yêu đang khát khao
    về trái đất đang quay đang tan
    chảy đang rạn nứt đang ca hát
    đang khóc đang lăn lóc vào vòng
    hổn mang thơ gì thơ gì tôi
    có cái gì mới đây thơ gì
    thơ gì tôi
     
    NHỮNG TÍCH TẮC
    đó là lúc hơi men
    tràn ứ vào cơn ác
    mộng dìm chết niềm vui
    trong tích tắc và chỉ
    trong tích tắc cơn ác
    mộng va đập vào trái
    tim xô em tựa vào
    tôi mà bước cho đến
    khi không thể bước thêm
    được bước nào nữa mà
    bước vào cú va đập
    hiện hình trong tấm phim
    câm nín phơi ra cái
    đầu xương nứt đôi như
    hai nửa xa nhau lâu
    ngày gặp lại nhau như
    tôi áp vào em dắt
    em đi cõng em đi
    đến ngày sau tuần sau
    hay lâu hơn nữa để
    hai nửa xa nhau lâu
    ngày gặp lại nhau áp
    vào nhau và nhận ra
    rằng bên cạnh nỗi đau
    muốn chết bao giờ cũng
    có một tích tắc hồn nhiên
    làm nên điều kỳ diệu
    một tích tắc hồn nhiên
    làm cho ai muốn chết
    cũng không muốn chết nữa …
    Tháng 4.2016
     
    BIỂN CHẾT
    những con cá mình trần thân trụi
    nằm ngửa bụng lên trời bên những
    đứa bé nằm úp mặt xuống cát
    kêu la kêu la mẹ ơi cha
    ơi mà mẹ cha cũng ngồi vác
    mặt nhìn biển kêu la hỏi còn
    ai trả lời cho những đứa trẻ
    nằm úp mặt kêu la có chăng
    tiếng gầm của sóng biển đập vào
    cơn đau thắt ruột đám người tuôn
    ra như những đàn kiến ngập ngụa
    kín lối đi giữa làng quê kéo
    những đứa trẻ ra khỏi mùa cá
    chạy ngược vào phố xá cũng đang
    kêu la về những đoàn thuyền chết
    trên cạn những xác cá thối rữa
    dưới đáy sâu những lưỡi sóng nặng
    mùi kim loại liếm mòn hơi thở
    thoi thóp của bầy còng gió trốn
    vào hang tìm bóng tối để che
    dấu nỗi sợ hãi về cuộc sống
    mong manh về những chuyến xe cát
    sặc mùi hóa chất những bóng ma
    thả tai ương vào trang sử đen
    ngòm xóa sổ những sớm mai thuyền
    về đầy cá bóng mẹ bóng cha
    hòa vào bọt sóng lao xao tiếng
    cười trẻ thơ bay về phía biển …
    Tháng 5.2016
     
    NHỮNG ÔNG GIÀ TUYẾT TỘI NGHIỆP
    Nô en đến cùng nắng
    như bắt đầu hè hay
    như tối nay bắt đầu
    một đêm lửa trại giữa
    đêm rằm trung thu không
    thể nào nghĩ đến chuyện
    phải vắt chiếc áo ấm
    trên tay thế mà phải
    vắt chiếc áo ấm trên
    tay vừa đi vừa rịn
    mồ hôi trán bên những
    cây thông tuyết khô rang
    phủ tuyết khô rang không
    biết ở đâu ngập bụi
    khói ở đâu cháy rừng
    ở đâu tầng ô dôn
    thủng lỗ mà nơi đây
    mùa Nô en về như
    lộn chỗ thật tội nghiệp
    cho những Ông già tuyết
    sắp chín trong những bộ
    đồ đỏ như lửa và
    kín như cái nồi hấp…
    Huế, 25.12.2015
     
    DẤU LẶNG
    những nỗi đau ta
    nhốt trong lòng như
    cơm sôi như biển
    sóng như ngồi đó
    trồng hoa ngồi đó
    viết tình ca hoa
    không nở ra anh
    hùng tình ca không
    dành cho chiến thắng
    người lính trận mồ
    hôi ước hoa hồng
    mơ tình ca rỉ
    máu những nỗi đau
    làm sao thách đố
    làm sao réo kêu
    tiếng reo không làm
    đông buổi chợ thách
    đố không làm vơi
    nỗi đau… nỗi đau
    đặt vào… dấu lặng
     
    LY CÀ PHÊ VỈA HÈ
    dưới mỗi ly cà phê
    phơi đáy một tờ năm
    ngàn thẳng thớm như tờ
    lịch ngày rút ra từ
    mớ ký ức cũ kỹ
    cất dấu những câu chuyện
    đời thường câu chuyện có
    một đầu dây cột vào
    những cánh diều hài hước
    gặp cơn hào hứng trào
    lên theo ngụm cà phê
    đắng nổ ra nổ ra
    những tràng cười phập phồng
    cánh mũi con chim nhỏ
    buổi sáng tập hót trên
    cành long não gõ nhịp
    gõ nhịp như mùa đến
    mùa đi dọc con đường
    xe máy tràn lan nuốt
    chững lòng đường người đi
    bộ mắt tròn xoe muốn
    hỏi cớ gì những người
    đàn ông trộn bụi trộn
    đường trộn tiếng còi xe
    trộn mùi bánh mì nướng
    và trộn câu chuyện tiếu
    lâm vào ly cà phê
    buổi sáng cớ gì vậy…
    Sáng 18.6.2016
     
    CẢM NHẬN
    sương mai trốn mặt trời sau
    những tán lá ngái ngủ rồi sà xuống
    cùng mặt trời đặt môi lên
    những ngạc nhiên nở tung tóe ước mơ
    ước mơ có em lúc này
    để nhắc lại tên những bông hoa hồng
    phảng phất âm hưởng của tình
    yêu của máu của hạnh phúc mà tôi
    đã vô tình quên đi hoặc
    lẫn lộn tên này qua tên khác (giữa
    cả chục tên gọi bằng tiếng
    nước ngoài) thật ngạc nhiên như chuyện ngày
    xửa ngày xưa những bông hoa
    hồng của thần tình yêu từ những mơi
    nào xa xôi về chen chúc
    bên góc vườn thơm như vạt nắng cốm
    nở tung tóe hạt sương trong
    ngần có em ước mơ sà xuống cùng
    mặt trời lắng nghe hạnh phúc
    đang nở ra từ những bông hoa hồng
    để biết ơn em biết ơn
    mẹ của niềm hạnh phúc đang nở ra
    những mùa màng mưa nắng phải
    thì xanh mầm mống từng ngày ngạc nhiên
    Đầu thu 2016​
     
    ĐÀN BÒ
    đàn bò lô nhô như sóng mà
    sóng thì có lúc lặng lúc xô
    còn đàn bò thì cứ lô nhô
    tràn đường không ô tô nào qua
    được còi hơi nổi điên ré liên
    miên xe máy phát khùng tuôn lùng
    nhùng rú ga vọt qua hố ga
    rất gần khu đại học thành phố
    mà như về đồng quê của năm
    tháng nào xa lắm hết hồn vì
    bị dồn đằng sau chúi đầu đằng
    trước rồi cũng may đã đến lúc
    đàn bò quặt quày quặt quày rẽ
    vào đường xóm về chuồng đám ô
    tô xe máy xe đạp có chỗ
    chen nhau vượt lên vượt lên rồi
    tranh nhau đằn qua những bãi phân
    bò ướt nhẻm mà chạy như bị
    ma đuổi như sợ hồn vía nhập
    vào bãi tha ma cạnh bên đường …
    Hương Thủy, 20.01.2016
     
    Ocean Pollution by SPPARKIE
    http://spparkie.deviantart.com/art/flowers-field-2009-146345574

     

     

     
     
     

    Leave a Reply

    Subscribe to get notified of the latest Tin Tho updates.

    spot_img

    Up Next

    Discover

    Other Articles