THƠ KHẾ IÊM 1

    THƠ KHẾ IÊM
    ____________

     
    NGƯỜI BẠN
    Tôi đi tìm câu chuyện
    cho bài thơ sắp kể
    một câu chuyện thật không
    hư cấu không tưởng tượng
    nhưng chỉ có tôi đứng
    đây giữa ngã ba xe
    cộ qua lại đám mây
    xám trên bầu trời và
    người đàn ông từ lề
    bên này băng qua lề
    đường bên kia vội vã
    biến vào khu chung cư
    im lìm không xảy ra
    gì nữa và trong tôi
    một người bạn vừa mất
    hôm qua Vũ Huy Quang
    anh đi đi thanh thản
    con đường trước mặt thoáng
    chốc vắng xe và tôi
    nếu chỉ có tôi là
    nhân vật và người kể
    chuyện thì đúng rồi câu
    chuyện chẳng có tình tiết
    hay kết cấu gì đám
    mây xám không nói gì
    và tôi cũng mặc không
    nói gì.

    Chú thích: Bài thơ đơn giản chỉ là những hình ảnh: về một bóng ma (đám mây xám), về cái sống đi vào cái chết (người đàn ông), và về ký ức một người bạn (trong tôi).

     
     
    VÔ ĐỀ
    Tôi đứng ở góc phòng lờ
    mờ giữa sự vật và hiện
    thực trong phút chốc lắng nghe
    và chừng như hoang phế lan
    dần và cơn sốt lan dần
    như hòn than nóng lên trong
    tôi tôi đang mất tôi từ
    từ từ từ bừng bừng tôi
    là hòn than cơn sốt giải
    phóng tôi khỏi tâm trí và
    cảm xúc tù ngục của con
    người từ trong ra ngoài toàn
    thân tôi là chất đen giống
    loài tôi là than ngôn ngữ
    tôi là lửa linh hồn tôi
    là tàn tro thế giới tôi
    là đêm tối và lửa hồng
    chào bạn người nhé tôi là
    hòn than tôi là tôi dị
    kỳ không sai.
     
    BÀI THƠ XE ĐẠP
    Người đàn ông dựa xe đạp
    vào vách tường vừa kịp cơn
    giông ập xuống mang theo mưa
    và mưa và mưa xoá nhoà
    biên cương giữa sáng tối và
    sự vật và bụi mờ đẩy
    người đàn ông dần dần lùi
    lại khoảng cách giữa tiếng
    rơi mái hiên và gió lạnh
    và chiếc xe lấn tới lấn
    tới cho đến khi những đường
    cong vòng tròn những nan hoa
    những góc cạnh khảm  sâu vào
    bức tường đã ố màu thành
    bức tranh hiện thực và người
    đàn ông là chiếc bóng phai
    mờ và cơn giông và mưa
    và biên độ giữa hai chiều
    thực tại còn đọng lại nhiều
    năm sau đó trong ký ức
    người đàn ông những phút giây
    lạ lùng  tưởng chừng như câu
    chuyện chỉ xảy ra trong tâm
    trí.
     
     
    HÉO TÀN
    Hắn bước vào quá khứ
    hắn là quá khứ nơi
    căn gác dưới lớp tôn
    mái tôn những trưa hè
    nắng nóng hắn là nắng
    nóng ngồi đó hẳn là
    ngồi đó quay lại một
    thời niên thiếu chậm trôi
    bây giờ đã chìm trong
    ký ức như chiếc bóng
    đậm đặc quạnh hiu kéo
    dài cho đến khi hắn
    như hạt bụi bị cuốn
    vào cơn bão thời đại
    mịt mù sương khói bỏ
    lại đằng sau những người
    sống trong ngôi nhà nửa
    xây tường nửa gác gỗ
    bây giờ không còn ai
    và ngôi nhà cũng không
    còn họ đã đi xa xa
    rồi mang theo thời niên
    thiếu đơn độc lặng câm
    của hắn hắn nhớ họ
    nhiều họ và hắn như
    giọt mưa tung tóe trên
    hè phố và mỗi tia
    nước là một ngả đường
    đời trần trụi bây giờ
    họ ở đâu những người
    anh em của hắn hắn
    khóc những giọt nước mắt
    khô bên cạnh mối sầu
    thương và quá khứ hắn
    bước ra phút giây như
    chiếc lá đã héo tàn.
     
    KHUYA KHOẮT

    Gửi HĐTN

    Tôi bước lên những bậc thang
    ngoằn ngoèo ngoằn ngoèo trong khu
    chung cư rồi bước xuống bước
    xuống hai cánh tay thẳng đuột hai

    bàn chân nhấc lên đặt xuống
    không cân đối nhau như bước
    chân không khớp với bậc thang
    những bậc thang khập khễnh so

    với con đường những bước chân
    lên lên xuống xuống hàng giờ
    hàng giờ những bậc thang bất
    động bất động những bước chân

    nhảy nhót lê lê lết lết những
    bước chân tình nhân những mối
    tình tỏ tình những đêm đêm
    ngày ngày sáng sáng tối tối
    đợi chờ những bước chân vang
    tôi ngồi xuống ngồi xuống hai bàn
    chân tách lìa ống chân không
    động đậy động đậy những bậc

    thang ngoằn ngoèo từng bậc từng
    bậc và những bước chân vờ
    như không thấy nhau tôi vờ
    như không thấy tôi lỏng lẻo

    giữa nửa khuya khoắt.
     
     
    HỎI CÂY
    Tôi hỏi cây cây nghĩ
    gì khi người ta chặt
    khúc những bạn cây bỏ
    lăn lóc trên lề đường
    cây bảo cây đang hỏi
    mây trắng nhưng mây trắng
    bận bay nên chưa thể
    trả lời tôi hỏi nếu
    người ta chặt khúc cây
    thì cây sẽ làm gì
    cây bảo cây đang hỏi
    bóng mát nhưng bóng mát
    bận che khuất mặt trời
    nên cũng chưa thể trả
    lời tôi nói vậy cây
    hãy chạy đi chạy nhanh
    đi tới một nơi nào
    không có bọn chặt cây
    cây bảo cây đang hỏi
    rễ nhưng rễ bận cắm
    dưới lòng đất sâu chưa
    lên được tôi tức quá
    hét lên vậy cây hãy
    đợi đó để chết đi
    chết theo các bạn cây
    của cây đi cây bảo
    cây đang bận tiếp gió
    gió đã tới rồi có
    câu hỏi gì thêm cứ
    dán dưới gốc cây sẽ
    trả lời sớm khi nào
    xong việc.
     
    NẮNG VÀNG

    Tôi đứng ở bãi đậu xe nhìn
    bâng khuâng một vùng nắng vàng
    (và trong lúc này) tôi không biết

    tôi là nắng hay nắng là tôi
    con đường phía trước một hướng
    ra biển còn hướng kia lên đồi
    cả hai nơi đều có những ngôi
    nhà đắt tiền nhưng những ngôi
    nhà đắt tiền thì có liên hệ
    gì tới tôi có lẽ là do
    sự liên tưởng từ con đường con
    đường dẫn tới những ngôi nhà đắt
    tiền bây giờ nắng đã xóa đi
    ký ức và cái nghĩ của tôi
    cũng đã rời xa tôi lờ mờ
    tôi không còn biết tôi đang
    ở đâu và đi đâu bởi tôi
    là nắng chỉ khi nào nắng rời
    xa tôi lúc đó ký ức và
    cái nghĩ trở lại thì may ra
    tôi mới trở lại tôi nhận ra
    nơi tôi đến và đi (chẳng mấy
    chốc) bóng tối tiễn đưa ánh sáng
    và bãi đậu xe sẽ lấp lánh
    lấp lánh đủ sắc màu nên tôi
    không muốn lãng phí giây phút nào
    ở với nắng lúc này tôi không
    làm gì ngoài ngó quanh lác đác
    bóng người len lỏi qua những
    hàng xe.
     
     
    HỎI NẮNG
    Nơi góc đường một đám
    đông rất nhiều người nhiều
    người và cờ dọc theo
    lề rải rác những bóng
    người di chuyển về phía
    đám đông làm cho đám
    đông thêm đông nơi một
    góc đường khác người đàn
    ông đi ngược lại phía
    đám đông trên con đường
    ngoài hai luồng xe nghịch
    chiều càng lúc càng vắng
    xuyên suốt chỉ tòan là
    nắng và nắng cho đến
    lúc hoa mắt tấp vào
    một tàn cây hỏi nắng
    về đám đông rất nhiều
    người nhiều người và cờ
    kia có còn hay đã
    biến thành nắng và nắng
    này người đàn ông đang
    nấp dưới tàn cây thì
    đến bao giờ cũng sẽ
    biến thành nắng?
     
    TẾT Ở NEW YORK
    Năm cũ không bước qua
    năm mới vì năm mới
    vốn thông thương với năm
    cũ trong lúc lũ tết
    và lũ tuyết ập xuống
    mái nhà ôm lấy nhau
    không chịu tan ra chẳng
    khác nào năm cũ nằm
    ôm lấy năm mới nhì
    nhằng không thể bước qua
    nhau mãi cho đến lúc
    giật mình thức giấc bởi
    tiếng động của cái lạnh
    làm se da thay cho
    tiếng pháo nhắc tới tết.
    20/2/2015
     
    KẺ VIẾT

    Những kẻ viết – như tôi – sống
    với những nhân vật của họ
    mà nhân vật của họ thì
    vốn dĩ là những mẫu người

    thật đủ mọi dạng hình được
    bỏ vào những tình huống do
    họ tạo ra theo kiểu cách
    của họ những nhân vật của

    họ trở thành những con rối
    dần dần những con rối lại
    biến chính kẻ viết thành những
    con rối con rối trong những

    con rối ô hay thế giới
    của những con rối cứ  thế
    và cứ thế phiêu bạt phiêu
    bạt những con rối chữ nghĩa

    lộn xộn với những con rối
    cuộc đời và trong cái mớ
    bong bong của hoài nghi kẻ
    viết đi đâu về đâu cuối

    cùng rồi cũng chỉ là kẻ
    viết có khác gì những con
    người khác luẩn quẩn trong những
    thế giới khác nhiễu nhương và

    nhiễu nhương nhưng nhiễu nhương thì
    nhiễu nhương những kẻ viết – như
    tôi – làm sao có thể thóat
    ra khỏi cái viết và chỉ

    có thể mãi mãi là kẻ
    viết vất vưởng trong cái viết.
     
     
    LẠI NỖI BUỒN
    Nỗi buồn lan man gối
    đầu trên con sóng xanh
    lao xao lao xao theo
    gió nơi bãi sông và
    nỗi buồn không còn như
    thời quá khứ đứng bên
    đường vẫy tay chào ai
    đó mà đang pha vào
    màu phai nắng làm thành
    buổi chiều trên đôi mắt
    của cô gái và cô
    gái thì đang bâng khuâng
    về mối tình đã chớp
    mắt xa xa đã xa
    nỗi buồn như mây bay
    bay và cô gái dĩ
    nhiên cũng bay bay theo
    nỗi buồn vì nỗi buồn
    chẳng phải là mối tình
    khác mang tên nỗi buồn
    sao và hỡi những cặp
    tình nhân yêu nhau hạnh
    phúc hay tơ sầu chỉ
    là những dấu sương đời
    mang tên khác nhau đó
    thôi và cô gái và
    nỗi buồn và những cặp
    tình nhân yêu nhau ơi!
     
    NHỮNG CÁI TÔI BUỒN
    Nếu sự thực chỉ là ảo tưởng
    và thực tại trùng trùng lớp sóng
    phế hưng trong tình huống như vậy
    tôi bị đẩy ra ngoài lề tôi
    là con chữ những bản văn không
    thể khác và không thể khác và
    thế là tôi có thể cắt dán
    tôi tải lên lấy xuống nén lại
    gửi đi tách lìa giữa tôi và
    tôi những cái tôi được tạo ra
    từ tâm trí tôi những cái tôi
    ký hiệu những cái tôi viết lời
    tuyên ngôn những cái tôi viết lời
    cổ động những cổ động rỗng không
    những cái tôi dị dạng méo mó
    những cái tôi nổi trôi trên mạng
    lưới trời những cái tôi phẳng những
    cái tôi bị tâm trí dày xéo
    những cái tôi bị tâm trí xâm
    lăng dựng thành kịch bản kịch bản
    ở ngoài mọi kịch bản tôi là
    tù nhân của tâm trí tôi và
    những người khác là tù nhân của
    tâm trí khác y như tôi vậy
    đẩy con người tới bờ vực lãng
    quên và bây giờ tôi đang ngồi
    bên song cửa ngó ra ngoài thấy
    le lói ánh trăng soi và ngẫm
    lại nếu con người chỉ là hư
    cấu những bản văn thì tôi cũng
    chỉ là bản sao của vô số
    những bản sao tôi những chiếc bóng
    nói nói và nói chi nhiều (vì
    sự thật chẳng bao nhiêu.)
     
    MÂY VIẾT
    mây vẫn cứ bay và
    mây không nói và người
    ta bảo rằng mây chỉ
    nói khi sấm gặp chớp
    và cũng không chắc gì
    đó đúng là tiếng nói
    của mây mây vẫn im
    lìm và mây cứ bay
    nhưng cũng có tin đồn
    mây đang bay có nghĩa
    là mây đang viết và
    tất cả các thứ sách
    báo chúng ta đọc đều
    là do mây viết bởi
    vì chỉ có mây viết
    ngày đêm mới nhiều như
    thế nhiều đến độ ô
    nhiễm môi trường và chọc
    thủng cả mây nhưng nói
    gì thì nói đâu là
    bằng chứng của mây viết
    ôi chẳng phải là bấy
    lâu nay người ta vẫn
    lưu truyền rằng tác giả
    đã chết rồi sao tác
    giả đã chết chúa đã
    chết thực tại đã chết
    vậy thì còn ai sống
    để viết và viết về
    cái gì đây nếu chưa
    tin thì hãy đọc bất
    cứ loại sách báo nào
    cũng thấy chẳng có điều
    gì liên quan đến con
    người đến chúng ta mà
    toàn là những lời trên
    mây lời trên mây thì
    mây viết chứ còn ai
    ở đây nữa phải không
    đúng đấy mây đang bay
    là mây đang viết nếu
    chưa tin nữa thì đi
    hỏi mây xem và nếu
    mây không nói thì đúng
    là mây đang viết đó.
     
    KHÓC VANG
    tôi nhìn ra ngoài thấy
    nắng đi loanh quanh dưới
    hàng cây tôi nhìn nắng
    nắng nhìn tôi nói nắng
    nán lại đây giây lâu
    sắp đi đi đâu đi
    tới nơi mưa sắp đi
    nói rồi nắng khóc vang
    tôi không biết gì cũng
    khóc vang đồng thời lũ
    cây khóc vang a bây
    giờ tôi mới hiểu khóc
    vang là lời chào từ
    biệt của bọn nắng và
    thế là từ đó mỗi
    khi tôi gặp nắng hay
    nắng gặp tôi đều có
    tiếng khóc vang khóc vang
    lây lan đến cả gió
    khi gặp mưa cũng khóc
    vang khóc vang còn có
    nghĩa là cười vang nghe
    lũ cây giải thích vậy
    tôi biết vậy thì ra
    đó là ngôn ngữ của
    đám mây.
     
    NÀNG
    mỗi buổi tối giấc mơ
    tuôn vào nàng và rạng
    sáng ngật ngưỡng bước ra
    làm nàng mệt nhoài mệt
    nhoài đến độ nàng không
    còn thiết tha gì ngay
    cả đến chính nàng và
    nàng nghĩ cách phải làm
    sao giữ lại hay thoát
    ra khỏi giấc mơ nhưng
    trong lúc nàng nghĩ cách
    nghĩ cách thì giấc mơ
    vẫn tuôn vào mỗi tối
    và bước ra lúc rạng
    sáng không biết bao lần
    và không biết bao lâu
    cho tới khi nàng biến
    mất và nàng biến mất
    như thế nào và tại
    sao là điều không ai
    có thể đoán biết ngoài
    giấc mơ còn bây giờ
    thì giấc mơ đang dáo
    dác tìm nàng nàng ở
    đâu ở đâu và nàng
    là ai là ai hay
    nàng … cũng chỉ là một
    giấc mơ viễn vông.
     
    Tranh Thái Tuấn
     

    Leave a Reply

    Subscribe to get notified of the latest Tin Tho updates.

    spot_img

    Up Next

    Discover

    Other Articles