Ý TƯỞNG THƠ TÂN HÌNH THỨC (THƠ MỞ RỘNG)

    Thơ THT tìm cách đưa những thú vui của vần điệu, nhịp điệu, âm nhạc và kể chuyện trở lại với thơ ca hiện đại. Các nhà thơ trong phong trào cảm thấy thơ ca hàn lâm hiện đại đã trở nên quá khép kín, tự mãn và ham muốn nhàm chán để có nhiều giá trị đối với độc giả nói chung. Theo một trong những người sáng lập, Frederick Feirstein, phong trào này được hình thành để giúp khắc phục những hạn chế của thơ ca như đã được thực hành trong suốt một phần tư thế kỷ qua. Từ năm 1960 đến năm 1990, các thể loại thơ được xuất bản chính là thơ tự do ngắn, trữ tình tự truyện ít nói và thơ chính thức hàn lâm tôn vinh không có nhiều đam mê.Thơ ca thời thượng trở nên cũ kỹ với ngôn ngữ nhạt nhẽo, tầm thường, không có nhạc tính, đề cập đến một chủ đề không có ích gì cho người đọc. Nó không làm hài lòng cả đôi tai lẫn tâm hồn.

    Phong trào Thơ Tân Hình Thức là phong trào nóng bỏng và lớn nhất đã tác động đến thơ ca quốc tế trong nửa thế kỷ.

    Thơ THT tìm cách đưa những thú vui của vần điệu, nhịp điệu, âm nhạc và kể chuyện trở lại với thơ ca hiện đại. Các nhà thơ trong phong trào cảm thấy thơ ca hàn lâm hiện đại đã trở nên quá khép kín, tự mãn và ham muốn nhàm chán để có nhiều giá trị đối với độc giả nói chung. Theo một trong những người sáng lập, Frederick Feirstein, phong trào này được hình thành để giúp khắc phục những hạn chế của thơ ca như đã được thực hành trong suốt một phần tư thế kỷ qua. Từ năm 1960 đến năm 1990, các thể loại thơ được xuất bản chính là thơ tự do ngắn, trữ tình tự truyện ít nói và thơ chính thức hàn lâm tôn vinh không có nhiều đam mê.

    Thơ ca thời thượng trở nên cũ kỹ với ngôn ngữ nhạt nhẽo, tầm thường, không có nhạc tính, đề cập đến một chủ đề không có ích gì cho người đọc. Nó không làm hài lòng cả đôi tai lẫn tâm hồn.

    • Mục tiêu của các nhà thơ tham gia phong trào mở rộng là:

    * nói những điều có ý nghĩa và đầy nhiệt huyết về thế giới rộng lớn bên ngoài bản thân họ

    * sử dụng mọi nguồn lực của nghệ thuật – bao gồm nhịp điệu, vần điệu và cấu trúc kịch tính và tự sự

    * thêm việc sử dụng khoa học và công nghệ dễ dàng vào hình ảnh và chủ đề của họ.

    * phấn đấu cho một ngôn ngữ thơ ca bao gồm cả lời nói thông tục của người Mỹ

    * tiếp tục sử dụng thơ tự do và thơ không vần cùng với các hình thức truyền thống khác như thơ sonnet, thơ limerick, thơ tứ tuyệt, thơ pantoum, v.v.

    Các nhà thơ THT rất lo lắng về việc mất đi lượng độc giả khiến thơ ca ở Mỹ trở thành một hình thức nghệ thuật nhỏ. Phong trào hiện đang cố gắng tìm cách tiếp cận lượng độc giả lớn bằng cách sử dụng các hình thức tự sự dài hơn có thể đọc dễ dàng như tiểu thuyết, bằng cách biểu diễn kịch các bài thơ của mình trong bối cảnh sân khấu và bằng cách hợp tác với các nhạc sĩ nhạc rock và nhạc cổ điển. Những nhà thơ này muốn trình diễn thơ khi họ đọc thơ.

    • Trích dẫn Andrea Hollander Budy, nhà thơ:

    “chúng ta thèm thơ giống như chúng ta thèm âm nhạc. Nếu chúng ta là con người, thơ là thứ chúng ta phải có. Nếu chúng ta không có thơ hay, chúng ta sẽ thuộc lòng những giai điệu truyền hình và lời bài hát tệ hại. Nhưng nếu chúng ta được cho thơ hay, chúng ta sẽ giữ lại và muốn nhiều hơn nữa.”

    • Trích dẫn Dana Gioia, tác giả của Can Poetry Matter:

    “nhịp điệu là phương tiện tạo nên ngôn ngữ thơ. Nhịp điệu hiện là cách các nhà thơ trò chuyện với độc giả của họ, một cách để lắng nghe các từ chuyển động cùng nhau. Một bài thơ chính thức được thực hiện tốt mang lại niềm vui mà người viết và người đọc có thể chia sẻ trên các điều khoản bình đẳng. Hình thức cung cấp thứ mà chúng ta không thể có được ở bất kỳ nơi nào khác”

    • Trích dẫn Annie Finch, giáo sư và nhà thơ:

    “học cách viết theo hình thức thông thường sẽ rèn luyện đôi tai để nghe được âm nhạc của ngôn ngữ, đồng thời cũng cung cấp nền tảng lâu dài để viết thơ hay ở mọi thể loại. Thơ chính thức phải nghe tự nhiên – không gượng ép, không hùng biện vụng về. Có rất ít điều gây khó chịu hơn một bài thơ bắt đầu bằng một nhịp điệu hoặc một vần điệu rồi bỏ dở, thậm chí chỉ một hoặc hai dòng. Tốt hơn là không nên sử dụng bất kỳ hình thức thông thường nào thay vì quyết định giữa chừng rằng nó quá khó hoặc cản trở. Khi bạn đã thành thạo hình thức.”

    Finch nói rằng, bài thơ của bạn phải hấp dẫn người khác và thay đổi cuộc sống của họ cũng như của chính bạn mạnh mẽ hơn bạn từng mong đợi.

    • Trích dẫn Robert McDowell, Nhà sáng lập Story Line Press

    “bất kỳ ai nghiêm túc với thơ ca đều phải học tất cả những gì họ có thể về các truyền thống thơ ca khác nhau. Nền giáo dục đó sẽ bao gồm nghiên cứu toàn diện về các hình thức vần điệu trong số những thứ khác”

    Ông cũng khuyên nên đọc mọi lúc (tất cả các chủ đề) bắt chước các nhà thơ mà chúng ta đọc, ghi chép lại các ý tưởng và quá trình viết, tưởng tượng ra một khán giả đang lắng nghe bạn, viết bằng giọng nói khác với giọng của bạn, cảnh giác khi sử dụng đại từ ngôi thứ nhất rất thường xuyên và bỏ qua các khía cạnh bình thường trong cuộc sống của bạn, tập trung vào chủ đề có ý nghĩa.

    Dù là tự do hay truyền thống, thơ ca cũng phải làm vui lòng người khác cũng như khơi dậy cảm xúc. Thơ ca hay nhất là thơ giải trí vì nó bắt nguồn từ truyền thống kể chuyện và sáng tác nhạc của con người và hữu ích vì nó làm xáo trộn cuộc sống của chúng ta và củng cố tính nhân văn của chúng ta.

    (From Writer’s Digest tháng 1 năm 1994 – Trích đoạn từ bài viết Expansive Ideas của Michael J Bugeja.)

    Google dịch/Thạch Tốt review

    The Expansive Poetry Movement is the hottest and biggest movement to hit international poetry in half a century.

    The Expansive Poetry seeks to return the pleasures of rhyme,meter,music and storytelling to modern poetry. Poets in the movement feel modern academic poetry has become too withdrawn selfindulgent and lust plain boring to have much value for the general reader. The movement according to one of its founders, Frederick Feirstein was formed to help overcome the limitations of poetry as it has been practiced over the past quarter century. Between the 1960 and 1990 the main types of published poems were the short free verse autobiographical lyric that said little and the celebral academic formal poem that had little passion.

    Fashionable poetry become stale with flat ,unremarkable, unmusical language, addressing a subject matter of no use to its reader. It pleased neither ear nor soul.

    • The goals of the poets who join the expansive movement are:

    * to say significant and passionate things about the larger world outside themselves

    * to use all the resources of the art – including meter, rhyme and dramatic and narrative structures

    * to add easy use of science and technology to their imagery ang subject matter.

    * to strive for a poetic language that embraces colloqiual American speech

    * to continue to use free verse and blank verse olong with othewr traditional forms such as sonnets, limericks, quatrains, pantoums, and so forth.

    Expensive poets are very concerned about a loss of audience which relegates poetry in America to a minor art form. The movement currently is trying to find a way to reach a large audience by using longer narrative forms that can be read as easily as novels, by dramatic performances of its poems in a theater setting and by collaborating with musicians both rock and classical. These poets want to perform poetry when they read it.

    To quote Andrea Hollander Budy, poet, “we crave poetry the way we crave music. If we are human ,poetry is someting we must have. If we are deprived of good poetry ,we will memorize television jingles and lousy song lyrics. But if we are given good poetry, we keep that instead and will want more.

    • To quote Dana Gioia author of Can Poetry Matter:

    “meter is a mean of making the language of poems. Meter is now poets converse with their readers, a way of hearing words move together. A well-executed formal poem provides a pleasure that the writer and reader can share on equal terms . Form provides something we can’t get anywhere else “

    • To quote Annie Finch ,professor and poet:

    “learning to write in a regular form will train the ear to hear the music of language, while also providing a permanent foundation for writing good poetry of all types. Formal poems should sound natural-no forcing, no awkward rhetoric. Few things are more disturbing than a poem that starts out with one meter or rhyme scheme and then abandons it, even for a line or two. It is better not to use a reguler form at all than to decide halfway through that is’s too difficult or got in the way. Once you’ve masterd form.”

    Finch says, your poem should appeal to other stick in their minds and change their lives and your own more powerfully than you have ever expected.

    • To quote Robert McDowell, Founder of Story Line Press:

    ” anyone serious about poetry must learn all they can about the various poetic traditions. That education will include a comprehensive study of metrical forms among other things”

    He also recommends reading all the time (all sujects) imitating the poets we read. ,keeping notebooks of ideas and of the process of writing, imagining an audience listening to you.,writing in a voice other than your own, being wary of using the first-person pronoun very often and ignoring the ordinary aspects of your life focusing on subject matter of substance.

    Whether free form or formal, poems should please the car as well as arouse the emotions. The best poetry is entertaining in that it is rooted in the human tradition of telling stories and making music and useful in that it disturbs our lives and reinforces our humanness.”



    Discover more from TIN THƠ

    Subscribe to get the latest posts sent to your email.

    Leave a Reply

    This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

    Subscribe to get notified of the latest Tin Tho updates.

    spot_img

    Up Next

    Discover

    Other Articles