Sáng tác xin gửi về Diễn đàn hoặc email:
baogiaytanhinhthuc@yahoo.com | info@tintho.net
Xuân Thủy
ĐỨA TRẺ XA MẸ
Đứa trẻ xa mẹ lâu
rồi đứa trẻ gặp lại
mẹ nó không biết thế
nào là mừng vui là
đứa trẻ xa mẹ nó
đã sống là đứa trẻ
hay sao mọi người vẫn
thế gọi nó là đứa trẻ
nó biết thế khi nghe
mọi người gọi nó thế
còn nó nghĩ gì đâu là
mẹ là cha nó ăn
nó ngủ nó chơi trên
đất này trên cát này
nó khóc khi đau và
cười khi ai đó chơi
cùng đến một ngày kia
ai đó chở nó đi
gặp một người gọi nó
là con bằng một cái
tên bây giờ mới biết
chứ từ trước tới giờ
có biết gì đâu nó
không biết nó là đứa
trẻ không biết nó xa
mẹ cha tháng ngày kia
nó không biết là đã
mất ngày mẹ nó lo cho
nó viết lại từng môn
học để nhắc nó đến
lớp mỗi ngày như thể
nó mới vào lớp một
mà thực ra nó mới
vừa đậu đại học nó
không vui mà lại khóc
một mình nó biết vậy
thôi chứ không ai biết
kể cả cô gái nó yêu
cho đến ngày nó tưởng
tượng cơn đau không phải
của nó mà của mẹ
cha nó như thế nào
không ai có thể cho
nó biết kể cả mẹ
cha nó cho đến ngày
nó tưởng tượng ra cơn
đau của nó chỉ là
trong cái ao tù của
dòng suối kiệt không trôi
được ra biển lớn… những
đứa trẻ ngày ngày trôi
ra đời và nó cũng
chỉ là một đứa trẻ
không gia đình tan nát
vì hòa bình chiến tranh
những tội ác không tên
không có tòa án và
nó chỉ là một con
người…
2/6/2013
CHỢ TRẦN HỮU TRANG
hố lớn thênh thang chợ nhỏ nho
con chợ nho nhỏ lẩn sau phố
người nhường nhau buổi sáng nay mua
từng món đồ tươi roi rói con
lôm côm nhảy cái bánh tôm dầu
chiên ai cũng biết là cũ nên
chẳng ai ngó cánh sen tươi hoa
cúc vàng như bao chợ khác người
… người nhường nhau gánh hàng khoai nóng
đương vội cân một lạng hai ngàn
người người nhường nhau không ai nói
một câu lớn nhẹ nhàng đỡ nải
chuối đem về trên con đường nhỏ
cán xi măng sạch sẽ không ai đánh
rơi vệt bụi nào trong ánh sáng
ban mai này nơi đầu chợ nơi
đuôi chợ lan ra như vệt loang
tỏa ra che đậy cái chợ xưa
cũ ngày xưa cũng thế loang dần
ngày xưa sạch sẽ nhưng nay xưa
cũ rồi từng lớp đất nhày nhụa
dép lê guốc cao guốc thấp dày
tây đi làm vội ai vào bên
trong hàng cà phê tươi bên hàng
bánh mì tươi sạch sáng bóng những
chiếc xe máy nhỏ vừa đủ nhường
nhau nơi đầu chợ nơi cuối chợ
sạch sẽ rồi quay lui lặng lẽ
đã đủ cho buổi sáng và ngày
tươi mới ba bữa ăn no một
gia đình người Sài Gòn cũng như
bao gia đình như người đang bán
người đang mua không muốn làm gì
trong tăm tối trong cái nhà lồng
tối tăm cái chợ không đủ một
đôi guốc người con gái Sài Gòn…
11.6.2013
NHỮNG CON ĐƯỜNG VIỆT NAM
những con đường gợn sóng
không giống với bất cứ
con đường nào trên trái
đất và sao hỏa hay
bất cứ sao nào khác
nhưng những con đường gợn
sóng rất giống khi ta
đi bộ bình yên dọc
theo những bờ cát trắng
bình yên biển nhấp nhô
gợn sóng xanh xanh xa
mù và trắng xóa nỗi
niềm trên đầu của ai…
một con bé mới ra
lò vẫn sai ta phải
làm cái gì đó cho
ai đó nhưng cuối cùng
không biết để làm gì
như những con đường gợn
sóng kia vậy dù trên
đường hay trên bờ biển
bình yên…
30.5.2013
VŨNG TÀU …
một ngày mưa thật buồn…
Nằm trong phòng nhìn ra
khung cửa sổ, mưa cứ
rơi… thấy lòng buồn man
mát… những kỉ niệm buồn
cứ thi nhau ùa về…
Mưa ơi, hãy cuốn đi
hết những chuyện tình buồn
của tôi theo mưa luôn
nhé
23.4.2013
(?)
Chẳng còn ai chờ em dưới mưa
Như ngày xưa anh từng chờ đợi
Đôi vai ướt đầm mái đầu tóc
rối cây bàng xanh lặng lẽ bên
đường kỷ niệm qua rồi, còn lại
nhớ thương anh ra đi, đêm mưa
thành cổ tích em ở lại, cành bơ
vơ hờn trách lá vàng ơi, giờ
bay mãi tận đâu … Em bây giờ
như hạt mưa lang thang thèm lay
ướt vòm cây xanh cũ giá em
được ào rơi về quá khứ có
còn anh lạnh ướt đứng chờ em.
(?)
Cơm Thiu
GIẤC MƠ UFO
Dấu hiệu phía góc Đông Bắc bầu trời.
Một hố/cổng/vành đai tròn màu xanh
huyền ảo vừa kì bí vừa ma quái…
xuất hiện, như một lỗ thủng/cánh cửa.
Kích thích sự tò mò/sợ hãi rồi
xoa diu nó bằng sự im lặng. Cho
đến đêm thứ 3, một cái ngàm tròn
chui ra từ cái lỗ, phía sau là
một chùm sợi tơ/cáp. Cái ngàm di
chuyển khắp phía dưới bầu trời… và bắt
đầu gom hết mây, hút về phía bên
kia cái lỗ. Cái ngàm quay trở lại,
và bắt đầu phun một chất dạng sương
mù, đám sương mù đó bắt đầu hút
hết hơi nước về đó tạo thành những
đám mây to, và lần lượt bị hút
và chuyển qua bên kia cái lỗ… Anh
chăm chú theo dõi và cảm thấy kì
bí, thú vị….cho đến khi trời hửng
sáng, một cảm giác rùng rợn khiếp đảm
bao trùm, khắp nơi nơi là vệt chất
nhầy đã khô trong suốt hình thù một
loại bọ giống nhau đầy khắp mặt đất…
Anh giật mình tỉnh ngủ, trời vừa sáng.
30.5.2013