Poetry ponderings from the produce section

Aug. 22—I read a beautiful poem by Alison Luterman recently, "I Confess":

I Confess

I stalked her
in the grocery store: her crown
of snowy braids held in place by a great silver clip,
her erect bearing, radiating tenderness,
watching the way she placed yogurt and avocados in her basket,
beaming peace like the North Star.

I wanted to ask, “What aisle did you find
your serenity in, do you know
how to be married for fifty years or how to live alone,
excuse me for interrupting, but you seem to possess
some knowledge that makes the earth turn and burn on its axis—”

But we don’t request such things from strangers
nowadays. So I said, “I love your hair.”

I can picture these women so very clearly, can’t you?


There’s the wise one who both dresses and eats simply, who has always been careful with regard to consumption, and also careful in her human interactions. Her gentleness comes through quietly but certainly.

And there’s the one (the one like me) who craves that sense of peace, that way of being with the universe instead of questioning it, who will follow any path — including the one of this shopper through the aisles — to find it.

This poem reminds me of a Magazine page I’ve wanted to do for years, which hasn’t received a particularly supportive response and so … well, it waits. I wait.

I envision the full photo-driven page with a short block of text. There might be a poem, not even any words from me. That part hasn’t been settled in my mind yet.

But the pictures … I know precisely what the eight or so pictures are already. I see them so clearly, as though I only need a pensieve from the Harry Potter books to pull the images out of my mind, fully formed.

Any time I’ve gone to various churches or festivals or homes for food prep sessions, I see older women (most often) and men in their 70s, 80s, and even 90s.

And as much as I love watching them work, as much as I love hearing their stories and memories, as much as I love witnessing their dedication to a cause or an organization or the celebration of a holiday, and as much as I love sampling their wares, there is one thing that I love more than any other: watching their still-nimble hands.

Hands that have filled and folded thousands of pierogi. Hands that have mixed, patted out, and cut a lifetime’s worth of biscuits. Hands that have wrapped up countless dolmades or golabki. Hands that have pinched patterns into multitudes of date- or walnut-filled cookies. Hands that have rolled out and woven so very many tender, flaky pie crusts.

These hands have swollen arthritic knuckles that undoubtedly hurt, but not enough to serve as an excuse. They’re wrinkled, spotted, and more beautiful than ever, infused with decades of learning, refining, and perfecting until the necessary motions have been imbedded into muscle memory.

I want to capture in photos the hands of these artists, these nurturers.

Because a picture, as they say, is worth a thousand words.

But these half-a-thousand words may need to suffice in painting the pictures of these hands — hands which the woman with a crown of snowy braids undoubtedly possesses, too.


Source link

Gửi phản hồi

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Latest Articles

KỊCH THƠ: HÒN THAN

KỊCH THƠ: HÒN THAN ___________________ Trầm Phục Khắc   Kịch dựng trên nền...

TUẦN THƠ 23: LỜI HỨA

Sáng tác xin gửi về Diễn đàn hoặc email: baogiaytanhinhthuc@yahoo.com...

THƠ PHẠM QUYÊN CHI

THƠ PHẠM QUYÊN CHI ____________________   RỖNG 1 Buổi sáng trong ngày lễ Tình...
03:49:43

TUẦN THƠ 32: TIẾNG THƠ GIỮA ĐẠI DỊCH

Nhân ngày lễ Đôc lập xin mạn phép Xuân Thủy bàn vài lời về thơ nhạc Tân hình thức. Biết nói gì về thơ Tân Hình Thức, Xuân Thủy nghĩ rằng có lẽ những người sách tác muốn đi sâu hơn vào tâm khảm của con người đôi khi là những góc khuất, tiếng khóc từ quá khứ mà đã lâu rồi không sao có thể khóc được, có thể giãi bày được, như bất chợt thể luật thơ Tân Hình Thức lại có thể dâng trào nơi chỉ còn mình ta với nồng nàn. Xuân Thủy 30/4/2021

Trăm năm ngày sinh nhà thơ Minh Hiệu: Nghĩ về nhân cách nhà văn

Nhà thơ LÊ TUẤN LỘC Tác phẩm chính đã xuất...

XUÂN THU NHÃ TẬP VÀ THƠ TÂN HÌNH THỨC – TỪ GÓC NHÌN SO SÁNH

Các nhà Tân hình thức cho rằng thơ vận hành theo hình thái của hiệu ứng cánh bướm: “Ngôn ngữ tạo ra âm thanh, ý tưởng và hình ảnh, biểu tượng cho tính tự tương đồng trong hình học fractal và yếu tố trật tự trong lý thuyết hỗn mang. Kỹ thuật lặp lại làm chức năng phản hồi (feedback) và lặp lại (iteration) mang những âm thanh, ý tưởng và hình ảnh chuyển động. Và vắt dòng làm thành sự tuôn chảy liên tục của hệ thống động lực là bài thơ. Sự tác động ngầm của tất cả những yếu tố trên tạo ra ý nghĩa bài thơ”(5).

Related Articles

NHẠC THƠ TÂN HÌNH THỨC

[soundcloud url="https://api.soundcloud.com/playlists/1278407230" params="color=#ff5500&auto_play=false&hide_related=false&show_comments=true&show_user=true&show_reposts=false&show_teaser=true&visual=true" width="100%" height="300" iframe="true" /] Thơ tân hình thức Việt · NHẠC THƠ TÂN HÌNH THỨC VIỆT Viết về CD “Nhạc Thơ Tân Hình...

THƠ MIỀN NAM TRONG THỜI CHIẾN

Nguyễn Lương Ba   Nhà xuất bản Thư Ấn Quán, tọa lạc tại tiểu ban New Jersey, Hoa Kỳ trong chương trình Tủ Sách Di Sàn...

TRIẾT LÝ SỐNG BÌNH DỊ / THE PHILOSOPHY OF INCREDIBLE LIFE

TRIẾT LÝ SỐNG BÌNH DỊ / THE PHILOSOPHY OF INCREDIBLE LIFE   1- Hạnh phúc không phải là thứ có sẵn. Hạnh phúc đến từ hành...

Khám phá thêm từ THO VIET

Đăng ký ngay để tiếp tục đọc và truy cập kho lưu trữ đầy đủ.

Tiếp tục đọc