Fantasia Film Festival: Midnight (미드나이트) Review

 

Midnight isn’t so much a thriller but a commentary on society’s treatment of disabled people. The film follows Kyung Mi (Ki-joo Jin), a deaf woman who inadvertently gets caught up in the affairs of a serial killer (Wi Ha-Joon). As much as people might think this could be another Don’t Breathe, it isn’t. This isn’t a movie where a deaf woman has the ability to fight off her attackers. Thus, she attempts to get help from strangers as much as she can — whether it’s cops or random strangers like you and me. Unfortunately for her, these random people would instead help out the serial killer than her.

As Kyung Mi gets put through the wringer, this plot device gets used again and again. When you think Do Shik is about to get caught, he uses his charm to get out of it. Whereas Kyung Mi is pleading with everyone to capture him because he’s trying to kill her and his captured victim, So Jung. It’s easy to see why Do Shik gets away with so much because Wi Ha-Joon showcases a lot of charm on screen. Not to mention, Ha-Joon features a gripping Dr. Jekyll and Mr. Hyde type of performance. He’s able to go from serial killer to normal mode on the drop of a hat. It’s truly a treat to watch.


Midnight isn’t so much a thriller but a commentary on society’s treatment of disabled people.


However, much of the problem with Midnight lies in the repetitive nature of the story. Do Shik getting away from capture just continually lessens the tension of the film. Director Oh-Seung Kwon is unable to build upon the suspense as Kyung Mi has to consistently avoid Do Shik’s advances. Instead of leaving you at the edge of your seat, you’re thinking to yourself, “he got away again?” On the other hand, much of the film’s suspense stems from the fear of Kyung Mi’s mother being killed. Her mother, who is also deaf, is not as naive as Kyung Mi, which makes her a huge target. Unfortunately, she’s not as capable of escaping as easily as her young daughter, so you fear for her safety throughout.

All of this, of course, is leading up to the point where Kyung Mi realizes that to defeat Do Shik, she has to outsmart him. Because much like the rest of society, Do Shik believes he is superior because he doesn’t have a disability. However, just like A Quiet Place and Don’t Breathe, someone with a disability is not as helpless as they seem. Kyung Mi’s journey to this realization does take some time. The whole time you’re rooting for the survival of Kyung Mi and her mother. Both Ki-joo Jin and Hae-yeon Kil play their characters with such vulnerable likeability that you can’t help but root for them. So by the time, it gets to the payoff, you realize it’s well worth the wait.

Nevertheless, Midnight is a cat-and-mouse thriller that is severely lacking in thrills. While the odds are against Kyung Mi, there is never a fear that she’ll die in the movie. So once again, Midnight isn’t so much a thriller but a social commentary on the treatment of those with a disability.

Rating: 3/5 atoms


Source link

Gửi phản hồi

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Latest Articles

In memory of poet Tran Dza Lu

Trần Doãn Nho/Người Việt | KENNEDALE, Texas (NV) | Nhà...

Poem: ‘AWW: Awe, Wonder and Wander’

Image by cromaconceptovisual from Pixabay AWW: Awe, Wonder and Wander Written...

TUẦN THƠ 16: CON BÀI

Chúng ta đã có tiêu chuẩn đánh giá một bài thơ: cái mới trong ý tưởng và cái hay trong nhịp điệu; cùng cách làm thơ Tân hình thức Việt, và bây giờ là thời điểm của vận động sáng tác. Thơ Tân hình thức Việt tái định nghĩa, thơ là một hành trình hồi phục người đọc, so với điện ảnh và ca nhạc, đó là tham vọng chẳng có gì phải thất vọng, vì đó là thơ. Nhưng để hồi phục người đọc, phải hồi phục nhịp điệu thơ, và để có nhiều người đọc, phải có nhiều người sáng tác. Chúng tôi mong muốn có những sáng tác mới, áp dụng theo cách làm thơ Tân hình thức Việt, và ngoài việc sáng tác, xin các thân hữu bỏ ít nhiệt tâm vận động thêm người tham gia. Sáng tác xin gửi về email: baogiaytanhinhthuc@yahoo.com ~ tanhinhthuc@gmail.com ~ info@thotanhinhthucviet.vn

GIỚI THIỆU TUYỂN TẬP THƠ TÂN HÌNH THỨC 2016

Trong sáng tạo nghệ thuật, ở lĩnh vực nào cũng vậy, đều có quy luật này: sự thay thế của các mô hình. Một mô hình nghệ thuật ra đời, tồn tại và phát triển, đến một lúc nào đó, nó tự rắn lại trong các nguyên tắc mà chính nó đề ra. Đến lúc này, nó buộc phải được tiếp sức bởi nhiều cách thức khác nhau để sao cho vừa làm mới chính mình vừa không bị đánh mất mình.

TUẦN THƠ 57: TRỞ VỀ

CHÙM THƠ NHIỀU NGƯỜI VIẾT M Ộ T N G...

Giữa các dòng

Between the Lines A poet-anthropologist in Israel looks to his...

Related Articles

LỜI NÓI VÀ NHỮNG KỶ NIỆM

LỜI NÓI VÀ NHỮNG KỶ NIỆM “Tôi yêu những cái phảng phất Tôi thích những cái mơ hồ Những vang bóng bao giờ cũng làm tôi xúc...

TUẦN THƠ 25: ĐỊNH NGHĨA

THƠ KHẾ IÊM - ĐỊNH NGHĨA NGẮN NHÀ THƠ TÂN HÌNH THỨC Họ chừng như sống một đời sống bên ngoài bình thường nhưng bên trong luôn luôn bất bình thường chẳng phải vì vậy mà họ không ngừng phát hiện những điều mới lạ mới lạ bất bình thường nơi những sự vật bình thường thế giới hỗn loạn tranh chấp chiến tranh chẳng phải từ họ bởi họ mãi bận tâm tìm kiếm thực tại bên trong họ phản ánh từ thực tại bên ngoài họ không hẳn bình thường dù bên ngoài bình thường họ là những nhà thơ tân hình thức.

Haiku mười bảy của Andrew Hamlin

Andrew Hamlin Độ nóng của chăn, cái gối mát quá... mặt trời dài Nắng thấp... sự thật về ruồi trên dương xỉ Hai ngón tay cái đến cách dệt tất... nắng lạnh Mũ lưỡi...

Khám phá thêm từ THO VIET

Đăng ký ngay để tiếp tục đọc và truy cập kho lưu trữ đầy đủ.

Tiếp tục đọc