Chùm thơ nhiều tác giả


    CHUYỆN BẮT ĐẦU

    Hồ Đăng Thanh Ngọc

    THỨC DẬY GIỜ ĐÓ

    Buổi sáng tôi thức dậy cùng
    với ánh sáng của sa mạc
    và với cái đuôi của cơn
    ngái ngủ lì lợm đu theo
    cái bướu lạc đà thơ em,
    rồi tôi thấy em thức dậy
    cùng với niềm hân hoan bình
    minh đang lên tươi mươi ngày
    Bấy giờ sa mạc không còn
    cả vết chân lạc đà, bão cát
    đã chôn lấp những giấc mơ
    cả những giấc mơ chạy trốn
    Em thức dậy cùng tôi trên
    thân phận đóa hoa tàn úa
    dưới bỏng cháy của sa mạc
    tỉnh thức này thật khủng khiếp
    tôi không muốn thức dậy, em
    không muốn thức dậy nữa, bấu
    víu vào giấc mơ sót lại
    nhưng …
    đã thức dậy mất rồi!

    chiều 22/4/2012

    Hoàng Huy Hùng

    BÀI CA LÃNG QUÊN

    Giấc ngủ quên tôi ngủ quên trong căn
    phòng đêm tối cũ kỹ cũ kỹ trong
    giấc ngủ giờ đã chìm vào yên ả
    cùng bài hát còn vang từ chiếc điện
    thoại kỷ niệm bên tôi ôi bài ca
    quen thuộc tôi yêu bài ca xưa cũ
    vẫn còn bên tôi bên tôi trong căn
    phòng đêm tối êm đềm trong giấc ngủ
    êm đềm tôi đã thành xưa cũ trong
    khung trời xưa cũ cùng thời gian miên
    man không ngừng những thế giới bên ngoài
    kia là những đợt sóng vỗ vào trong
    giấc ngủ mộng mị vùi sâu trong bài
    hát là người bạn thân như một kỷ
    vật suốt đời tôi trân quý và những
    kỷ vật thân thuộc thời đã xa dần
    cùng với một tôi nào khác lạ lẫm
    thức giấc sống trong một không gian nào
    quá đỗi ma quái hư thực lãng quên
    lãng quên.


    Hường Thanh

    MỘT NGƯỜI HỎI TÔI TRÊN ĐƯỜNG

    trước của nhà tôi đứng
    ngồi xuống rồi ngồi đứng
    lên vì không quen ngồi
    xổm lâu trước cửa nhà
    mười tám giờ chiều kể
    về mười bảy giờ trước
    đó tôi chẵng có đứng
    ngồi xuống rồi ngồi đứng
    lên vì chờ đợi chứ
    không phải vì tôi khó
    chịu sự chờ đợi bây
    giờ là sự quen thuộc
    nhất trong cuộc đời tôi
    tôi ngó quanh tôi nghiêng
    qua nghiêng lại như thể
    sự chuyển động đang ngó
    nghiêng vào thời gian này
    để bất chợt thấy một
    người đi trên chiếc ves
    pa màu đỏ dừng lại
    dưới ánh đèn đường vừa
    bật lên từ hai ba
    mươi phút trước đó trong
    khi tôi vẫn đang đứng
    ngồi xuống rồi ngồi đứng
    lên theo thói quen của
    thường ngày và mọi ngày
    thôi tôi nhìn thấy trên
    chiếc xe đó là một
    cô gái và cô gái
    ấy hỏi tôi một điều
    mà có vẻ như đang
    lập lại như thể sự
    chuyển động đang ngó nghiêng
    qua lại vào phía tôi
    tôi không biết trả lời
    gì cho cô gái ấy
    cho nên tôi để mười
    tám giờ chiều trả lời
    và tôi rồi lại cứ
    đứng ngồi xuống rồi ngồi
    đứng lên chờ đợi sự
    quen thuộc trở về trong
    cửa nhà…

    26.8.2013

    Khánh Hà

    CHUYỆN BẮT ĐẦU

    Chuyện một người đàn ông
    và một người đàn bà
    ở chung trong một ngôi
    nhà là chuyện bắt đầu
    cho tất cả là đầu
    mối của mọi sự rắc
    rối, buồn vui là nguồn
    cảm hứng của văn chương
    nghệ thuật và tất cả
    tất cả từ khi thế
    giới bắt đầu từ khi
    con người bắt đầu không
    biết đến bao giờ mới
    chấm dứt chuyện ông A –
    dam và bà E – và một
    đàn ông và một đàn
    bà khi người đàn ông
    và người đàn bà mở
    cánh cửa một ngôi nhà
    thì mọi chuyện bắt đầu.


    Khế Iêm

    NHỮNG ĐỨA TRẺ

    Những đứa trẻ lạc lõng
    trên đường phố sài gòn
    năm tháng trôi qua còi
    cọc lớn lên năm tháng
    trôi qua quẩn quanh kiếm
    sống nơi gầm cầu bãi
    rác những đứa trẻ việt
    nam những đứa trẻ phi
    châu ôi những đứa trẻ
    những đứa trẻ syrie
    irag afghanistan
    những đứa trẻ tỵ nạn
    những đứa trẻ hiện hình
    trên mặt phẳng những bản
    tin những đứa trẻ bị
    cán dẹp những khổ đau
    những khổ đau không còn
    nước mắt những đứa trẻ
    chẳng còn đứa trẻ những
    đứa trẻ sinh ra trong
    thời đại thông tin những
    đứa trẻ sinh ra trong
    thời đại vô cảm những
    đứa trẻ xa cách thế
    giới những thế giới xa
    cách con người những con
    ngừơi đánh mất con người
    những cái ảo xóa nhòa
    cái thực những trò lừa
    những đứa trẻ bị xóa
    nhòa tan biến những khổ
    đau bị xóa nhòa tan
    biến những cuộc đời chẳng
    còn cuộc đời những ảo
    ảnh nhưng cuộc đời vẫn
    là cuộc đời cuộc đời
    là những bản văn những
    bản văn không nhân văn
    trò lừa của những trò
    lừa những đứa trẻ ôi
    chao không khác những đứa
    trẻ ôi chao chỉ là
    ký hiệu những rỗng không
    những ký hiệu không ký
    hiệu.


    Lê Hưng Tiến

    BẠN TÔI

    Quý gửi một bạn gái đã khuất
    nằm mê hoang dã rồi tôi
    hùa phận mình vào cõi xa hốc sợi
    tình lên phiến đá cho tàn
    thu rêu xanh chợt nghe nao nao đời
    con gái vùi chớm giấc hoa
    bên thánh giá trên chuyến xe chiều ôi
    phiền muộn chở ngả đau chín
    tầng mây … bóng ác ngửa ngửa nghiêng nghiêng
    heo may gió heo may cát
    heo may sương heo may khói … thằng bạn
    tôi trần trụi rẻo buồn và
    nung nấu từng sợi heo may dường như
    mối tình ấy bao nhiêu cho
    đủ sương đủ khói mà bạn tôi mỗi
    khi chỉ thiên vào ký ức
    ký ức tuôn ra máu mủ xô bờ
    tôi đánh thức im lặng sợi
    dây bấn bíu trên đường chỉ tay, có
    lẽ bạn tôi níu sợi tình
    chưa dài hơn tay ba bốn bảy gì
    đó nên sóng gió cuồn cuộn
    ú a ú ớ, nhưng sớm mai ai
    biết được khói thơm phần mộ
    hồn con gái độc thoại trong tâm tưởng
    bạn tôi và giọt nắng lại
    trong trẻo nguyên vẹn bao ngày.
    Ai biết được …


    Lê Ngọc Quế Anh

    LÝ QUA CẦU

    Ới a … vừa qua cầu em
    hát câu ngẫu hứng mà cũng
    đâu phải bổng dưng em ngẫu
    hứng … Ới a … mà em hát
    điệu lý qua cầu vì em
    thấy anh vừa đến trên cao
    nhìn đàn tàu ồn ào qua
    ngang bến vắng anh than rằng
    sao thuyền theo dòng mà không
    vào bến cho nên em mới
    hát tặng anh bài ca ngẫu
    hứng ới a … điệu lý qua
    cầu!


     MrDao

    BỨC TƯỜNG CỬA SỔ

    Trên bức tường có nhiều cửa
    sô tôi thấy những mảnh hình
    vuông xếp xen kẽ và ngăn
    nắp với những mảnh đời … những
    cánh cửa lúc đóng lúc mở
    và những ai đang đóng cánh
    cửa sổ của mình im ỉm
    kia hãy bật chốt bỏ khóa
    mở bung nó ra để bức
    tường cửa sổ không đơn điệu
    với thật nhiều cánh cửa cùng
    góp mình vào bức tranh đời
    và đừng sợ những cánh cửa
    đã rêu màu thời gian cứ
    mở nó ra để thấy được
    không gian bên ngoài cho cả
    bề mặt trong cánh cửa không
    ố mốc vì ẩm thấp và
    trong chấn song cửa gỗ kia
    có ánh mắt biết nói thật
    vậy sao không mở cửa ra
    mở ra mở ra cho bức
    tường cửa sổ thêm sinh động
    và cho những mảnh hồn nhỏ
    không khép lại trong không gian
    u tối …


    Nguyễn Thánh Ngã

    TÔN NGỘ KHÔNG ĐẤT SÉT

    đến thăm đường hầm điêu khắc ở
    Đà Lạt xuất hiện một bầy khỉ
    đất sét trông rất giống bầy khỉ
    ở Hoa Quả Sơn trong Tây du
    ký thuở nào những con khỉ đất
    sét đã nhận ra tôi khi tôi
    đến chào Tôn Ngộ Không và chụp
    hình với Lão Tôn ở đường hầm
    điêu khắc những con khỉ nhảy múa
    gọi nhau chí chóe chỉ một mình
    tôi thấy chỉ một mình tôi nghe
    bởi chú khỉ trong tôi vẫn còn
    nhớ chúng khi đọc truyện lúc xem
    phim đã tạo nên những hình ảnh
    khi những hình ảnh đập vào mắt
    tôi thì bầy khỉ đất sét không
    còn đất sét, Tôn Ngộ Không đất
    sét không còn đất sét khi tôi …


    Discover more from TIN THƠ

    Subscribe to get the latest posts sent to your email.

    Leave a Reply

    Subscribe to get notified of the latest Tin Tho updates.

    spot_img

    Up Next

    Discover

    Other Articles

    Discover more from TIN THƠ

    Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

    Continue reading