A Formalist Analysis of Moore’s No Swan No Fine

bài thơ là một điệu múa thiên nga cho tạp chí (một điệu múa thiên nga thường được viết để kỷ niệm sự rực rỡ của một thời kỳ sắp kết thúc để chào đón cái mới) , nhưng đồng thời, ngụ ý rằng việc sản xuất tạp chí phải nhường chỗ cho cái mới.


No Swan so Fine

“No Swan No Fine” is a free-versed, fourteen-lined poem written by Marianne Moore for the 20th anniversary edition of the Poetry Magazine. It was rumored at the time that the magazine would end its year – suggesting that the poem was a swan song for the magazine (a swan song is usually written in celebration of the brilliance of a period that is about to end to welcome the new), but at the same time, implying that the magazine production must give way to the new.

To further discuss an analysis of Moore’s free-flowing piece of literary work, a formalist approach could do the job. Formalist approach, or simply Formalism, is one of the many literary approaches in analyzing or critiquing a work of, either prose or poetry. In prose, formalism is analyzing the structure that makes it a work of prose – the main elements of a fiction: setting, characters, plot, conflict, theme, and moral. In poetry, on the other hand, formalism is also analyzing its structure i.e. identifying the rhythm, rhyme scheme, as well as the images, allusions, figures of speech that help in comprehending the real meaning or message that the literary work convey. These images, allusions, and figures of speech, all together comprise the so-called “Objective Correlative”.

An objective correlative, from the first word “objective” (object), is a magnification of an object that represents or correlates its features to that of what the writer implies. In Moore’s poem “No Swan No Fine”, a number of objective correlatives are presented.

First objective correlative appears on the second line of the first stanza i.e. “Versailles”. Versailles is known to be a palace in France that was made popular for its bright light. On the other hand, Moore noted “Versailles” as an object that magnifies the still waters of dead fountains (man-made fountains). He compared Versailles present state as to that of dead fountains – still and silent. In the same line continuing to Lines 3 to 4, Moore also noted of the swan as being haughty and ridiculous once i.e. when it skims across the water it looks so fine, but then loses its elegance when it is seen from underneath the waterbeds. In the fifth line proceeds Moore’s comparison of a swan to a “chintz china”. “Chintz” is a Hindi word meaning of multiple colors or of brightness. In this line, it is made clear that Moore is actually talking about a “real” or “living” swan compared to a multicolored “china” swan – an imitation of the “real” swan. In Line 8, Moore also noted of “collar” and described it as “toothed gold”. As aforementioned, Moore describes the chintz china that, though it does not have the “living” independence nor has no existence of its own that the “real” swan has, is presented as superior (gold). This, thus, gives way to determining what Moore actually meant by the “real” swan being “*askance” – the painted perfection of the “china” swan eclipses or suspects the memory of the “real” swan. *askance means of doubt or suspicion

In the second stanza, Moore begins it with a description of a pair of Louis XV candelabra ornamented with Dresden china flowers and swans, this piece of art being still alive, but the king in the era it was made is long dead (Line 14); thus, also sating that his palace was actually the Versailles.

To sum it all up, what Moore is trying to imply (in my personal opinion) in her free-versed poem is that everyone gets the chance of having the so-called “time of their lives”; but just like how man-made fountains appear still, how the Versailles used to shine so brightly, how the “real” swan loses its elegance when seen underneath the waters and how it loses its perfection when compared to a multicolored “china” swan, and how the ornamented pair of candelabra had been perched when the king is long dead, everything has an end, and each end happens to welcome the new to come.

by  |

No Swan So Fine

“No water so still as the
  dead fountains of Versailles.” No swan,
with swart blind look askance
and gondoliering legs, so fine
  as the chintz china one with fawn-
brown eyes and toothed gold
collar on to show whose bird it was. 

Lodged in the Louis Fifteenth
  candelabrum-tree of cockscomb-
tinted buttons, dahlias,
sea-urchins, and everlastings,
  it perches on the branching foam
of polished sculptured
flowers — at ease and tall. The king is dead. 

— Marianne Moore


Source

Gửi phản hồi

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Latest Articles

ĐỌC – DIỄN THƠ TÂN HÌNH THỨC VIỆT

BIỂN BẮC ĐỌC - DIỄN THƠ TÂN HÌNH THỨC VIỆT Bước...

Bài Thơ Trong Ngày: ‘Lạy Chúa, vào buổi sáng’

A hymn of mortality that becomes a hymn of...

CHÙM THƠ ĐẠT GIẢI THƠ TÂN HÌNH THỨC 2007

Nhà thơ Trầm Phục Khắc lại để ý tới vấn đề ngôn ngữ thơ. Anh cho rằng bài thơ Những Tòa Nhà gần với ngôn ngữ thơ tân hình thức hơn cả, còn các bài khác vẫn còn là ngôn ngữ trừu tượng (có thể là cả nội dung nữa) của thơ tự do. Nhưng thế nào là ngôn ngữ thơ tân hình thức? Ngay nhà phê bình Đặng Tiến cũng từng đặt câu hỏi: “Cao đẹp thay dụng tâm đưa lời thường và đời thường vào thơ. Khốn nỗi, đời thường, ai biết là đời nào?” Ngôn ngữ đời thường chính là phóng chiếu từ những câu nói và sinh hoạt đời sống thường ngày.

POETRY (phần 2)

Căn bản so sánh của Robinson cho thơ hiện đại là những thành đạt vĩ đại của Whitman, càng trở nên rõ ràng hơn nếu chúng ta để bài thơ “Oh for a poet – for a beacon bright” cạnh bài thơ “Walt Whitman,” của ông, bắt đầu với câu “Bài-hát-(của)-bậc-thầy đã chấm dứt” (The master-songs are ended) – chấm dứt với cái chết của Whitman.
00:02:59

The Notebook (Movie Review)

THE NOTEBOOK Bởi Britt Gillette | ngày 25 tháng 2 năm 2006 [youtube https://www.youtube.com/watch?v=yDJIcYE32NU?si=QvNKbN6TMMDprmEl] Adapted...

Related Articles

NHẬN XÉT VỀ BLANK VERSE

Sự chuyển hóa, tiếp nhận và thực hành thơ là quá trình vỡ đất, gieo trồng mầm hạt. Tân Hình Thức như một ý niệm về thân xác, phả linh hồn vào, tạo ra sự sống, và như vậy, nhà thơ phải dùng trực giác, liên kết những yếu tố, như những phần trong cơ thể, từ đó chở cái hồn thơ, và làm bài thơ thành hiện thực. Một lý do nữa là TC Thơ chưa cung cấp đủ thông tin để chúng ta có thể hình dung ra được những ý niệm toàn thể.

“BÀI HỌC ĐẠO ĐỨC KINH” CỦA THANH TÂM TUYỀN

Tôi thực sự bất ngờ khi đọc bài Kinh Nghiệm Sáng Tác Trong Tù của anh Tâm do Khế Iêm gửi hai tháng trước đây, khoảng giữa tháng giêng 2007. Bài được viết tháng hai năm 1993, nhưng mười bốn năm sau tôi mới được đọc. Tôi đọc đi đọc lại đoạn cuối [“Trong quyển sổ tay mang thoát từ trại cải tạo về, có một câu tự nhủ khác: Viết như thể không có gì xảy ra. Không có gì đáng kể.

TUẦN THƠ 10: CHUYỆN GIẤC NGỦ KỂ

CHUYỆN GIẤC NGỦ KỂ Sáng tác xin gửi về Diễn đàn hoặc email: baogiaytanhinhthuc@yahoo.com | info@tintho.net Biển Bắc CHUYỆN GIẤC NGỦ KỂ Em đến với anh mỗi đêm...

Khám phá thêm từ THO VIET

Đăng ký ngay để tiếp tục đọc và truy cập kho lưu trữ đầy đủ.

Tiếp tục đọc