Lý Đợi
Tặng thi sĩ Nguyễn Đăng Thường

người thủy thủ già qua đây nằm
tù đêm giáng sinh với tôi những
giờ đêm tăm tối khuya không ai
ghé thăm như bờ biển xa không
đôi mắt nào có rất nhiều tâm
sự xin thượng đế nhìn tôi cùng
rượu đỏ ngày phán xét bao giờ
tôi sẽ ngủ với em hay sẽ
quên nhưng đừng hôn tôi như thế
tưởng vì tôi phiêu lưu không xót
thương hay tôi chỉ thương em vì
đã nằm trên vai tôi nức nở
Sydney 12-1985

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.