Nguyễn Hữu Viện
Em như đường gương vỡ gián đoạn cắt
tim anh thành ranh giới fractal cách
ly đứt đoạn phân khúc cả tâm hồn
em đoan trang em bước ra từ cõi
siêu thực hư hư đốn đến độ hỗn mang
võng mạc anh đứt đoạn bao đường fractal
đổ vỡ tràn tựa lá vàng thu sang
càng nhìn sâu vào em bằng kính hiển
vi mô châu thân em khối tỉ tế
bào xếp đặt trật tự hoàn chỉnh càng
nhìn sâu vào nền trời sau em bằng
kính viễn vọng thiên văn chương vũ trụ
như Vua Trụ tay ôm hàng triệu triệu
thiên hà tinh vân theo trật tự phi
Newton hoàn chỉnh chợt anh thảng thốt
giật mình lạc lõng lạt lòng càng lạc
trôi trong hỗn mang quang tử lang bạt
lãng tử không dương không âm không yêu
không hận không sống không chết quả như
hạt cơ bản neutrino vô duyên
vô tính vô tình càng lạc trôi lạc
lõng trong phức cảm phức hợp bản ngã
mình tích tắc trong khoảnh khắc sát na
nhậy cảm từng giọt thời gian nhỏ vào
ly nước lạnh dòng ấm đối lưu hỗn
mang tim anh hoang mang ngỡ ngàng khi
gót chân em bước qua ngưỡng không–thời–
gian cong cong parabol bước qua
điểm uốn song song …
Paris, Thu 2001

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.